Đừng bỏ lỡ Thơ Mùa Đông Tuyển Tập Bài Thơ Nổi Tiếng Nhất. Thơ Mùa Hoa Phượng Nở. Hoa phượng là loài hoa rất quen thuộc đối với bao thế hệ học trò, nở rộ vào mùa hè. Bởi vậy, hoa phượng luôn được nhớ đến mỗi khi hè về.
Nỗi nhớ mùa đông - Hồng Lĩnh Và bây giờ mùa đông ở quanh em Hàng thông xanh phủ thêm rèm tuyết trắng Lấy chiếc áo len ngày nào anh tặng Em mặc vào vẫn thiếu vắng một vòng tay!
2. Thơ buồn mùa đông. 3. Những bài thơ hay về mùa đông. Mùa đông đến mang theo những cơn gió lạnh giá và nỗi buồn man mác, có lẽ vì vậy mà những bài thơ về mùa đông thường gắn liền với nỗi nhớ, sự cô đơn, mất mát. Mời các bạn hãy cùng Hoatieu thả hồn mình vào
Nỗi nhớ được diễn tả qua hình tượng con sóng nhớ bờ “Ngày đêm không ngủ được” vẫn chưa đủ, chưa thỏa, lại được thể hiện một lần nữa qua nỗi nhớ của nhà thơ: “Lòng em nhớ đến anh, Cả trong mơ còn thức”. Nỗi nhớ tràn đầy lòng yêu của thi sĩ.
Thơ Hay - Tags: thơ về nỗi nhớ da diết [Chùm] thơ nhớ người yêu hài hước đến “quên ăn, quên ngủ” Cười té ghế với những bài thơ mùa đông chế đặc sắc nhất hiện nay; Xao xuyến trước chùm thơ mùa đông nhớ em ngọt ngào lãng mạn nhất
. Thơ Mùa Đông Hay ❤️️Tuyển Tập 75+ Bài Thơ Nổi Tiếng Nhất ✅ Trọn Bộ Lời Thơ Ngày Đông Lạnh Giá, Rét Buốt Hay Nhất. Những Bài Thơ Hay Về Mùa ĐôngChùm Thơ Mùa Đông NgắnBài Thơ Nỗi Nhớ Mùa ĐôngCâu Thơ Mùa Đông Lạnh HayLời Thơ Mùa Đông Chế Hài HướcCâu Thơ Mùa Đông Ấm ÁpThơ Về Mùa Đông Ngắn 2 CâuThơ Hay Về Mùa Đông Tuyết RơiChùm Thơ Hay Về Mùa Đông ĐếnThơ Về Mùa Đông Sang Xuân Ấn TượngThơ Mùa Đông Không Lạnh Sâu SắcNhững Câu Thơ Hay Về Mùa Đông Hà NộiLời Thơ Hay Về Gió Mùa Đông BắcNhững Câu Thơ Hay Về Mùa Đông NgắnNhững Câu Thơ Chế Hay Về Mùa ĐôngCâu Thơ Giao Mùa Thu Đông Đặc SắcThơ Gió Đông Về Da DiếtLời Thơ Về Biển Mùa Đông HayCâu Thơ Đêm Mùa Đông Ý NghĩaThơ Mùa Đông Hà Nội Nhẹ NhàngCâu Thơ Mùa Đông Nhớ Anh Ngọt NgàoLời Thơ Mùa Đông Nhớ Em Hay NhấtCâu Thơ Mùa Đông Thả ThínhLời Thơ Mùa Đông Lạnh Giá Giới thiệu đến bạn đọc Những Bài Thơ Hay Về Mùa Đông nổi bật nhất. Không ĐềTác giả Chưa rõ Trời lập đông, tháng mười hai se lạnhMột mình anh đi giữa phố đêm khuya…Nghe thấm lạnh từ trong lòng nổi nhớBóng hình người con gái đã thương yêu. Tháng mười hai, còn chút gì vương vấnBao yêu thương, lưu luyến buổi ban đầuLần hò hẹn mắt nhìn nhau nồng ấmLời yêu thương đã nói tận đáy lòng. Tháng mười hai, trời vẫn còn mưa muộnNhìn mưa rơi lất phất lại thêm buồnBao yêu thương dâng đầy theo ngày thángSâu thẳm lòng anh nổi nhớ không nguôi. Tháng mười hai, anh trầm ngâm lặng lẽGom hết lại bao thương yêu, nhung nhớAnh mang theo trên đường đời vô địnhBóng hình em sâu thẳm tận lòng anh. Mùa ĐôngTác giả Chưa rõ Anh giấu gì đôi mắt lạnh lùng anhTrời rét mướt Đông về gọi cửaHàng cây lạnh cánh tay trần trụi láNhư tình anh không áo lúc Đông sang. Anh giấu gì vạt nắng sớm đi hoangChiều nắng tắt mây mờ xa mưa phủPhố chong đèn ly cà phê lạc lõngKhúc tình buồn đôi mắt lúc nhìn em. Anh lặng thầm như sỏi đá bước quenBàn chân mỏng vết thương mềm còn nóngNghe trái tim tương tư theo nhịp đâpSợ dại khờ nên em chút cô liêu. Anh giấu gì bên men rượu đìu hiuKhói thuốc đắng nên bao lần rũ rượiHãy mỉm cười cùng mùa Đông xuống phốEm đang chờ… nơi ấy một lời yêu. Mùa Đông Và EmTác giả Chưa rõ Gió ùa về một mùa đông ngập phốChút mùa thu xếp lại khóm cúc vàngKí ức ấy lăn vào miền xa vắngĐợi mấy mùa sao bỗng thấy… mênh mang. Anh thương lắm mỗi lúc gió đông sangGửi nỗi nhớ bay theo miền giá lạnhTrời góp rét để hồn thêm hiu quạnhCho mắt buồn ngơ ngác trước mùa đông. Chợt hỏi lòng ta có nhớ người không?Để trước chiều lạc rơi bao nỗi nhớCơn gió xô giữ trong nhau hơi thởCho riêng anh riêng một nỗi đợi chờ. Thành phố trở mình khoác áo mùa đôngThoáng rùng mình… em bây giờ có rétCăn phòng ấm… giữa một mùa đông chếtĐợi em về… đan nắng ấm cho nhau! Điểm qua những câu ✨Thơ Chiều Đông Buồn Thi Vị✨ hay nhất Chùm Thơ Mùa Đông Ngắn Chùm Thơ Mùa Đông Ngắn gọn và đặc sắc nhất mời bạn đọc tham khảo. Thu vội vã trôi vào nơi vô địnhĐông lạnh về vây kín mọi miền xaCho thương đau sâu lắng nét nhạt nhòaThơ nghiêng ngã vỡ òa bao nhung nhớ. Đông thiếu anh lửa tình thôi bùng cháyCho hương yêu bớt mật ngọt say nồngTình yêu cũng thôi e ấp tim hồngBao nhung nhớ tạm gác cùng giá lạnh. Em trở về…đón đông lạnh niềm thươngCon phố nhỏ con đường bao nỗi nhớGhế đá công viên còn đây bỡ ngỡChỉ riêng tình mình…vàng võ phôi phai. Chiều hôm nay trời nổi cơn giông gióĐông đã về sương khắp ngỏ phủ giăngNgười phương xa có còn nhớ hay chăngLời hẹn ước với vầng trăng nguyên thuỷ. Bài Thơ Nỗi Nhớ Mùa Đông Chia sẻ đến bạn nội dung Bài Thơ Nỗi Nhớ Mùa Đông của tác giả Thiên Ân. Nỗi Nhớ Mùa ĐôngTác giả Thiên Ân Mùa Đông se se chút lạnhVầng trăng ngủ chẳng đắp mềnNgôi sao trôi cơn hiu quạnhThương chiếc thuyền tình lênh đênh Mùa Đông về ngang nỗi nhớGiọt đau run rẩy bốn mùaĐôi ta bẽ bàng duyên nợBóng mây dĩ vãng xa đưa Mùa Đông chôn vùi kỉ niệmKho tàng kí ức đầy vơiGió táp mưa sa rung chuyểnĐau thương ăm ắp môi người Mùa Đông lá vàng ngưng thởVèo bay khoảnh khắc điêu tànTrái tim gieo neo cắc cớNhặt chùm cay đắng oán than Mùa Đông áo thời gian rụngĐất trời xô ngã về đâu?Mới hay thói đời tủn mủnAi khổ vì ai trái sầu? Điểm qua những câu 🌟Thơ Nắng Mùa Đông🌟 thu hút nhất Câu Thơ Mùa Đông Lạnh Hay Tổng hợp những bài Thơ Mùa Đông Lạnh đặc sắc nhất. Lạnh Chiều ĐôngTác giả Thích Đồng Nhật Bài thơ viết về mùa đông lạnh giáChiếc áo choàng giữ hơi ấm ngày đôngTrời giá rét và lòng người se lạiĐi về đâu giữa cõi mộng ta bà. Mùa đông lạnh theo chân người cô lữThả bước dài trong cõi mộng phù sinhHoàng hôn xuống với sương chiều tĩnh lặngĐứng một mình giữa cõi mộng hư vô. Sương giá lạnh giữa chiều đông rét mướtCảnh với tâm giao cảm khúc bốn mùaTrong tận cùng tiết trời đông ngày thángNăm trải dài hồn viễn xứ thời gian. Trời vẫn lạnh nhưng lòng người bớt lạnhVì đông sang xuân sẽ đến rất gầnHoa mai nở sau mùa đông buốt giáLạnh bên ngoài không để lạnh trong tim. Ru TrăngTác giả Hồng Dương Đêm hiu quạnh đêm mùa đông lành lạnhTrời nhiều mây nên thấy chạnh lòng taTrăng một mình trăng trãi vuốt mây raTrăng không nói trăng nhìn ai không biết… Trăng trên đó ta ngồi đây da diếtMột nỗi buồn lòng thương tiếc thu quaNhớ hương đêm nhớ gió thổi lượt làCây ngái ngủ cây không ra nhựa mật Đêm lặng lẽ cõi lòng ta chân thật…Sương não nề .. sương xuống thấp bên thềmLòng nhớ nhung lòng nhớ tới môi mềmTrăng có hiểu ! Ta muốn đêm vời vợi Trăng không nói trăng lặng yên chờ đợiTa ngóng trông .. nên ngồi ở chốn nàyTrăng với ta..,cùng mộng ước gì đâyMùa đông lạnh .. sẽ giăng đầy ngang trái…. Trăng ngái ngủ, nhưng ta còn chờ mãiBản nhạc buồn .. âm ba trãi xa xôiVăng vẳng nghe .. hồn thổn thức bồi hồiTrăng ngủ nhé .. trăng mô côi ta khóc… Ta cô độc đông lại về mưa mócLàm lạnh trăng làm thơ mọc cánh sầuTa nhớ thu , tay nghiêng đỡ bên lầuRu trăng ngủ , sương mái đầu bạc trắng… Lời Thơ Mùa Đông Chế Hài Hước Khám phá những bài Thơ Mùa Đông Chế hài hước nhất. Xin Trời Bớt LạnhTác giả Viết Minh Hôm nay lạnh sáu độ CTrùm chăn cố nhịn… bị mê tè dầmNước ra xối xả ầm ầm…Chăn, ga, chiếu, đệm ướt thâm mịa sao lạnh thế hả TrờiKhổ thân cho cái thằng tôi lúc nàyBây giờ biết lấy gì thayLàm sao hết được mùi này ông ơiÔng thì cũng quá dở hơiCứ cậy làm Trời… để lạnh thế sao?Hãy cho chút ấm đi nàoDân tình chịu lạnh, lẽ nào không thương?Mọi người mãi nằm trên giườngNhiều ông quá mệt bởi tương nhiệt Trời thương xớt chúng sinhĐừng để giá lạnh… điêu linh cõi trần. Bài Thơ Viết Về Cái RétTác giả Chiều Tím Hôm nay miền Bắc rét ghêTay chân tê lạnh bốn bề gió layMũ len, quần tất, áo giầyTrang bị như thể cưỡi mây Thiên Hà !Lạng Sơn, Yên Bái, Bắc QuaSa pa tuyết trắng ngỡ là châu ÂuCuối đông đâu phải mùa NgâuMưa rơi buốt lạnh, tim sầu héo hon !Tình anh xa cách mỏi mònMình em lạnh lẽo gối buông hững hờVẫn luôn nồng ấm lời thơĐể hương tình mãi bến mơ ngập lòng !Tình em vẫn mãi chờ mongVòng tay choàng ấm đêm đông mỗi ngàyThủy chung như nắng cùng mâyAnh về băng giá tan ngay từng giờ! Tổng hợp những câu ☀️Thơ Về Mưa Mùa Đông☀️ đặc sắc nhất Câu Thơ Mùa Đông Ấm Áp Tổng hợp những câu Thơ Mùa Đông Ấm Áp, không lạnh giá cực nổi bật. Xứ Lạnh Tình NồngTác giả Quoc Hung Nguyen Cao Đông bao la khu rừng trơ trụi láTuyết rơi đầy màn trắng phủ ngàn câyGiòng sông dài đóng đá chẳng còn mâyNhà trên núi chơ vơ buồn sơ xác Chờ ai đến để mùa đông ấm ápSưởi phòng trong tan biến nỗi cô đơnNgười bên người có lạ cũng sinh quenĐêm ôm ấp tựa mình quên lạnh giá Xuân trở lại nàng càng hồng đôi máSuối đầu nguồn róc rách chảy qua đâyTrên bầu trời rộn rã cánh chim bayCây mọc lá rừng xanh tươi động đậy Cả vũ trụ như bừng nguồn sống dậyNgồi gần nhau rạo rực những niềm vuiDẫu già nua hồi sức thấy yêu đờiBên người đẹp cài hoa trên mái tóc Qua đông lạnh tình ta thêm đằm thắmLòng dạt dào ao ước đến vạn mơCầm tay nhau rung động mãi hàng giờÔi sung sướng nụ cười xuân rạng rỡ ! Mùa Đông Và EmTác giả Chưa rõ Đứng ngoài hiên nghiêng đầu Đông hỏi khẽTôi làm em … buồn quá…có đúng không?Bởi ngàn đời chữ yêu cứ long đongEm đừng trách, đừng hờn tôi em biết rằng trái tim em nhỏ béRất sợ Đông lạnh lẽo… bởi ước mongTôi mơ được là ban mai nắng hồngCho ấm áp sưởi nồng nàn…em hỡi..!Bởi thượng đế bắt Đông là phải thếEm đừng buồn…không muốn thế đâu em! Thơ Về Mùa Đông Ngắn 2 Câu Mời bạn đọc tham khảo một số câu Thơ Về Mùa Đông Ngắn 2 Câu hay nhất. Đêm bơ vơ mặc sương rơi thấm lạnh,Tự ru hồn giữa vô vọng triền Đông buồn sương mù giăng khắp lốiGió khẽ vờn đưa nỗi nhớ chênh chaoHỡi em ơi giá rét có tràn vào ?Có thấy lạnh ? Có âu sầu thấp thỏm ?Chiều lặng lẽ ! Như đông này đến sớmÁng mây buồn vội rón rén trôi quaEm bên hiên chải vội mái tóc ngàNghe đông đến xót xa bờ hiu quạnh. Tuyển tập những câu 🍃Thơ Lục Bát Về Mùa Đông🍃 ấn tượng nhất Thơ Hay Về Mùa Đông Tuyết Rơi Cùng điểm qua những câu Thơ Hay Về Mùa Đông Tuyết Rơi dưới đây bạn nhé. Mùa Đông ĐợiTác giả Hoàng Nghi Thấm thoát mùa thu cũng đã xongTháng mười lại đến tiết trời đôngVi vu gió thổi se se lạnhÀo ạt sóng tràn tuyết giá băngTrống vắng đơn côi sầu lắng độngCô đơn lẻ bóng buồn trào dângCuộc tình đã mất còn đâu nữaCòn lại mình ta vẫn đợi mong. Những bông tuyết nhẹ nhàng bay trong nắngTrắng cả không gian, ngập cả lòngMềm mại quá như giải mây êm ấmPhủ ơ hờ bờ vai lắm đợi mongDấu chân đó còn ghi đầy trên tuyếtCó ngập ngừng, có e ấp hay khôngNhững bông tuyết, ôi sao mong manh quáBỗng tan thành giọt nước mắt mùa đông. Tuyết ngày xưa đọng đầy bao nhung nhớLiệu có chờ gót ngọc bước qua khôngNhững bông tuyết vẫn chơi vơi trong gióHãy trở về với cát bụi mênh ta vẫn yêu thương mầu tuyết trắngĐủ kiêu sa để ướp giá tình nồngNhững bông tuyết chẳng còn bay trong nắngCó trở về nhỏ giọt lệ sầu đông. Thơ Tình Mùa ĐôngTác giả Chưa rõ Mùa Đông này anh sẽ đến bên em,ở trọn 90 hôm không đêm nào bỏ vắng,ngày đi làm, tối tắm xong mang tặng,tất cả thân này em sở hữu hết mùa Đông. Không như xưa em chỉ ngắm lửa hồng,rét thấu xương khi mỗi mùa Đông tới,càng yêu anh em càng chờ càng đợi,càng lạnh lòng dù cạnh lửa than khô. Thôi từ nay anh gác bỏ cơ đồ,về bên em cho Đông dài bớt rét,để tình yêu hai ta bùng khét lẹt,trả nợ bao ngày em nhóm lửa nướng tim. Anh sẽ về ngay để em khỏi phải tìm,khỏi phải lo dập dình bên hàng xóm,đông năm nay em cứ sử dụng anh cho đến khi quắt khọm,anh sẵn bằng lòng bù cái thiệt em xưa. Không biết năm nay trời rét nặng hay vừa,có tuyết kèm theo hay chỉ là gió buốt,dù rét sâu anh thề không hề tuột,ôm chặt cả người từ chán xuống gót chân em. Đông năm nay em sẽ hết bõ bèm,có anh về cùng em chia hơi lạnh,kể từ nay Đông về anh không tránh,ấp ủ hết mùa tan rét mới lại đi. Chùm Thơ Hay Về Mùa Đông Đến Chùm Thơ Hay Về Mùa Đông Đến khắc họa nét giá lạnh, cô đơn trong những ngày đông về. Xa Em Mùa ĐôngTác giả Nguyễn Quang Long Mùa đông đến gợi nhiều nỗi nhớEm yêu giờ đang ở nơi xaĐông mang cái lạnh thấu daMột mình lạnh lẽo mắt nhòa lệ rơi Phương trời xa em ơi có biếtNhớ khi xưa thời tiết chuyển mùaMùa đông gió bấc rét lùaBên nhau anh quạt gió đùa trêu em Đêm lạnh lẽo không em trống rỗngCho tim anh giấc mộng tan tànhAnh buồn thao thức tàn canhGửi vào nỗi nhớ để dành em yêu Đã xa rồi bao điều mộng ướcBiết bao giờ mình được bên nhauMình anh với trái tim đauCòn đâu lời ước, trước sau chung tình! Mùa Đông Và Nỗi NhớTác giả Bình Minh Tôi nhớ mãi mùa đông ba năm trướcLạnh đầu mùa em cất bước ra điXứ xa kia để tìm kiếm những gìNgười ở lại thêm vì bao luyến nhớ Gió Đông lạnh làm tâm hồn trăn trởAnh quay về bên gác nhỏ buồn tênhVà từ đây sao bỗng thấy bồng bềnhAnh cảm thấy lòng mình như hoang tưởng Ở xứ xa ta định hình chung hướngGắng lên nào dù gió chướng xôn xaoNgày cách xa bên nỗi nhớ thét gàoBên nhau nhé! Hôm nào em trở lại Mùa Đông đến khi ta còn hoang hoảiKỷ niệm nào còn mãi với mùa đôngNgày hợp hôn vui hạnh phúc bên chồngCòn đọng mãi nỗi lòng khi xa vắng.. Về Đi AnhTác giả Thanh Hiếu Em lạnh rồi giờ anh ở nơi đâuCó về nối lại nhịp cầu dang dởBao đông đến lời hẹn thề đã lỡĐêm tàn canh buồn vô cớ tim gầy Anh hãy về mình cùng ngắm áng mâyBồng bềnh gợn giữa trời đầy nắng gióChút e thẹn làm má em hây đỏNụ hôn nồng ai đó đặt bờ môi Tháng mười sang kìa đông ghé thật rồiEm muốn được ngồi bên anh thủ thỉKể ra hết những gì lòng đang nghĩBao chờ mong âm ỉ dấu yêu à Thu cúc vàng cũng mấy độ đi quaTim trăn trở bao nhiêu là nỗi nhớTrời ban tặng cho hai mình duyên nợVề đi anh xin người chớ chần chừ. Gửi tặng bạn đọc xem thêm 🌵Bài Thơ Về Bốn Mùa Yêu Thương🌵 Thơ Về Mùa Đông Sang Xuân Ấn Tượng Tuyển tập những câu Thơ Về Mùa Đông Sang Xuân nhẹ nhàng, sâu lắng nhất. Nắng Mùa ĐôngTác giả Phú Sĩ Tia nắng lạc mùaEm có nhớ thương aiTóc rẽ buông lơi thả trong chiều ngập lốiNgắm đàn sáo bay thầm thì như rất vộiLữ khách say lòng hờn dỗi bóng giai nhân Tia nắng lạc mùaTừng vạt cỏ ai hongPhủ kín phố nâu nỗi lòng hiu hiu nhớCòn chiếc lá vàng đu đưa dường chẳng nỡBỏ lại mùa thu bỡ ngỡ buổi đông về Tia nắng lạc mùaLen lỏi chốn đê mêVe vuốt không gian bốn bề gam trầm lắngChút ghi xám màu trên bầu trời tĩnh lặngTrìu mến qua sân thong thả đến bên người Tia nắng lạc mùaMôi hồng thoáng chơi vơiChợt nhớ chợt thương nắng mùa đông năm cũNơi ấy bình yên đợi xuân về thắm nụQua nửa đời người ấp ủ chẳng phôi pha Tia nắng lạc mùaấm lại những xót xaMới hiểu ngọt ngào của ngày qua hạnh phúc. Chuyện Tình Mùa ĐôngTác giả Hoa Hồng Vàng Một mùa đông nữa lại đi quaLá vàng phủ kín khắp hiên người thiếu nữ buồn xa vắng,Nhớ lại chuyện tình xa rất xa. Tiễn người năm ấy mấy thu quaNgười hứa đông sang sẽ tới sắm trầu cau đem sính lễĐón nàng trong đám rước vu quy. Đã mấy đông về xuân cũng sangChẳng thấy người mang đón rước mỏi trông chờ trong xa vắng,Nỗi buồn bằng lặng nhớ miên man. Đông này cũng giống bao mùa đôngCó người thiếu nữ bước theo lòng như muốn đem gửi lạiMột chút giận hờn thoáng mênh mông. Thơ Mùa Đông Không Lạnh Sâu Sắc Bật mí một số câu Thơ Mùa Đông Không Lạnh hay nhất dưới đây bạn nhé. Mùa Đông Không LạnhTác giả Lê Sáng Cô em xinh quá ! Lại gần đây tôi hỏiĐông đã về rồi ! Gió thổi ! lạnh lắm không ?Muốn biết cô em, năm nay đã có chồng ?Hay gối chiếc ! Trong căn phòng đơn lẻ. Tôi mộc mạc ! tính tình tui thì dễĐưa tay đây ! tôi nắm thử xem nàoTrời ! Lạnh quá chừng, giờ biết phải làm saoThôi cứ để vậy ! Tôi cầm vào cho ấm. Tôi muốn thời gian, lúc này trôi thật chậmGió miên man, cái se lạnh chớ ngừngMái tóc cô mềm, gió thổi tứ tungTay tôi vuốt nhẹ, gỡ từng sợi nhỏ. Xích lại gần đây ! cô sợ gì tôi đó ?Áo tôi đây, cô cứ mặc thêm vào,Nhìn da cô kìa, tím hết cả còn đâuVai tôi ấm, tựa đầu ! tôi cho mượn. Cô chớ ngại chi, chỉ là cho gối tạmCả cánh tay đây, cô có muốn ôm không ?Nhìn thấy cô run, tôi cũng thấy đau lòngCô cứ gối, cả mùa đông cũng được. Cô cứ tựa đi, chớ ngại gì hơn thiệtBởi tôi cho, tôi cũng chẳng đòi gìCứ để đông tàn, rồi đông sẽ qua điDa cô bừng đỏ, bởi vì đông không lạnh. Quên Rồi Mùa ĐôngTác giả Chưa rõ Anh ra thăm Hà Nội một chiều đôngTrời không lạnh nắng vẫn hồng góc phốNắng Sài Gòn đi theo cùng anh đóHay là mùa thu thương nhớ quay về Hà Nội mùa đông thường lạnh tái têChiều mùa đông buồn não nề gió bấcĐêm đông lạnh khiến ai thường thức giấcGiấc mơ buồn từng cung bậc nhớ thương Cây me già mang nỗi nhớ vấn vươngKỉ niệm xưa bên góc đường ngày ấyEm đưa bàn tay cho anh nắm lấyHiểu nhau rồi mà sao thấy vẫn run Về thủ đô mà anh vẫn thấy buồnDù không gió không mưa tuôn dâu bểHình như vắng em Hà Nội buồn như thếNghe tiếng côn trùng như thể khóc tình xưa Xa Hà Thành em đã muốn về chưaAnh vần còn chừa cho em góc nhỏDù đi xa về đây anh vẫn nhớNhớ góc đường nhớ hơi thở mùa đông. Tuyển tập những câu 🍂Thơ Mùa Hè Hay Nhất🍂 gửi tặng bạn Những Câu Thơ Hay Về Mùa Đông Hà Nội Những Câu Thơ Hay Về Mùa Đông Hà Nội nổi bật và ấn tượng nhất. Hà Nội Đông VềTác giả Hồng Giang Hà Nội đầu đông có lạnh không emCon đường xưa vẫn quen mùi hoa sữaChiếc lá thu rơi bên ngoài khung cửaLối ai về nhớ một nửa yêu thương Hồ Tây bây giờ còn thấy vấn vươngĐường Trịnh Công Sơn thương đời “Cát Bụi”Phố Ven Hồ hai con rồng đắp nổiEm vẫn về trong nỗi nhớ hanh hao Ngọn sóng Tây Hồ vẫn cứ xôn xaoCon đường mới ôm vào bao kỷ niệmAnh đi xa nửa đời còn tìm kiếmHương cốm ngày nào hiếm bữa mẹ rang Đầm Sen vẫn chờ ngày ấy anh sangVài bông tím muộn màng vừa mới nởGió vẫn thì thầm bên anh nhắc nhởĐông sang rồi đừng để lỡ xuân em Hà Nội đông về phố vẫn bon chenĐường em đi ….Chợt thèm…..Bờ vai ấm ! Đêm Đông Hà NộiTác giả Mạc Phương Hà Nội bây giờ trở thành quá sao lòng buốt nhói mãi niềm bấc lùa trong khoảng trống không mùa sau sầu đau hơn mùa trước. Trái tim em ẩn trăm ngàn vết xe đời lăn chầm chậm về kí ức xa ngái đến mong yêu thương giờ chỉ là ảo ảnh. Hà Nội ơi chưa bao giờ em tay nào ngày ấy đã buông mắt ai ngây dại chẳng nên mùa đông mây xám giăng thành phố. Kể từ đó tim em dòng lệ qua ngày ngân ngấn những giọt thạch sùng khắc khoải những đêm thổn thức nhớ người xưa năm ấy. Mặt Hồ Gươm vẫn xanh trong đến bóng mình đã ngả úa thời hoa xưa nay cũng đã phai nỗi đau là không hề thay đổi. Hà nội nay lại có thêm phố lẽ là … đã xa lạ với đông người cửa đã đóng cài lạc lõng ngấm nỗi buồn nhân thế. Nén chặt lòng tự nhủ rằng không ngập ngừng trước điểm hẹn ngày gặp nhau đúng vào lúc giao hoa sữa nồng nàn trong hơi thở. Hà Nội ơi ! Bao giờ cho hết tiếng cười một hình dáng yêu vững vàng đi trọn hết đoạn không thể quên đi hình bóng cũ. Phố cũng buồn cây đèn đường ủ dòng người đang hối hả ngược mình em lặng lẽ ngấm đơn Nội ơi ! ….Đông có còn ấm áp? Hà Nội Vào ĐôngTác giả Giọt Mưa Thu Hà Nội giờ trời đã chuyển sang cái lạnh vào trong từng hơi hoa sữa vẫn còn như bỡ mùa về làm tim nhỏ xuyến xao. Vẫn còn đây bao yêu nhớ ngọt mưa đổ giữa màn đêm yên xa cách thời gian như tĩnh nhạc xưa vang vọng suốt canh dài. Gió vô tình khe khẽ gọi tên đầu đông trời đã se se nỗi nhớ đang rung lên trầm yên bình ….Gửi gắm giấc mơ yêu ….!!! Lời Thơ Hay Về Gió Mùa Đông Bắc Bộ sưu tập Thơ Hay Về Gió Mùa Đông Bắc bộc lộ nét giá lạnh, buốt rét trong ngày đông tới. Ký Ức Chiều ĐôngTác giả Bút Bần Gió mùa đông bắc lạnh se seThoảng chút dư âm bất chợt vềNắng ngẩm ngơ trên bầu lạnh lẽoTrong chiều hoang hoải bước lê thêLà duyên chửa đặng tình khôn kếtHá đổ vì nhau nỡ phụ thềChén đắng mi cay buồn não nuộtMột mình thương xót một mình nghe. Tháng BaTác giả Lê An Tôn Mỏng mảnh đêm chừng qua vộiThời gian cũng chợt vỡ òaTháng ba dùng dằng như thểGiữ dùm ai đó màu hoa. Tháng ba trời như xuống thấpNgẩn ngơ mây trắng trên đầuSe se gió mùa đông bắcNgập ngừng một chút hương cau. Tháng ba khoét sâu vào anhVết đau một thời trai trẻBa hai năm rồi có lẽTư cơn sóng dậy đất bằng! Tháng ba tháng ba tháng baEm đã mãi hoài xa lắc… Điểm qua những câu 💐Thơ Chiều Mưa Hay Nhất💐 tâm trạng, cô đơn Những Câu Thơ Hay Về Mùa Đông Ngắn Những Câu Thơ Hay Về Mùa Đông Ngắn gọn và thu hút nhất. Ngoài trời khuya gió đông về lạnh buốtEm một mình với gối chiếc cô phòngKhóc cho đời dang dở một ước mongKhi cố quên lòng càng thêm nức buốt giá khiến lòng ai hiu quạnhNụ hoa tình canh cánh nỗi sầu đauMới ngày nào còn vẫy gọi tên nhauMà giờ đây lẽ nào ta quên thiếu anh thấy trong lòng ướt đẫmGiọt châu vàng cứ trực lăn trào rơiVắng đâu đây mắt nai luôn rạng ngờiCâu luyến ái âm thầm chôn tận thắp lửa nụ hôn đầu ngọt lịmĐông đã về chúm chím nụ tình siKề bên em anh khe khẽ thầm thìMãi yêu nhé rèm mi hờ khép nhẹ… Những Câu Thơ Chế Hay Về Mùa Đông Những Câu Thơ Chế Hay Về Mùa Đông hài hước và bá đạo nhất. Rét Quá Nó Trốn MấtTác giả Minh Toàn Rét quá nó trốn mấtTìm mãi chẳng thấy đâuRờ dẫm một hồi lâuTrốn đâu mà không thấyGọi điện cho bà vợBán hàng ở ngoài chợEm ơi về mà xemRét quá nó trốn đâuAnh tìm lâu không thấyBà vợ lại cười khẩyCứ để đấy em tìmDù nó có bị chìmEm cũng tìm bằng đượcĐể cuối buổi tan chợEm về sẽ tìm choỞ nhà đừng có loKhông giờ … Đêm sẽ thấyQuả nhiên là như vậyKhi đêm về lúc lâuBên nhau chao hơi ấmSóng tình lại trào dângLong lanh trong ánh mắtNgọt ngào làn môi thươngVòng tay thêm xiết chặtVợ thì thầm bên taiAnh ơi em lại thấyNó về rồi đấy anhTình vợ chồng thêm xanhDù mái đầu điểm bạc. Rét Nữa Tôi ToiTác giả Lệ Hằng Trời ơi! Ông tạnh mưa điÔng cho tí nắng không thì…tôi toiRét gì rét quá đi thôiRúc trong chăn mãi chẳng rời nổi raRét chẳng muốn ra khỏi nhàChân tay tê cóng, mồm va vào mồmRét chẳng muốn nấu cả cơmChăn ba bẩy độ cần cơm làm gì?Rét gì mà rét quá điÔng mau mau nắng không thì tôi…toi! Top những lời 🔹Thơ Buổi Chiều, Nắng Chiều Hay🔹 thu hút nhất Câu Thơ Giao Mùa Thu Đông Đặc Sắc Bộ sưu tập câu Thơ Giao Mùa Thu Đông da diết với sự chuyển giao mùa cực hay. Tình Khúc Thu ĐôngTác giả Hảo Trần Cuối thu rồi bên ấy lạnh chưa em..?Nhìn hàng cây như chuyển mình trở úa vàng ngập tràn trên tán mùa sang… đông lạnh giá sắp về. Ở bên này đông mới chớm em vẫn thầm thì nói những lời tiếc dùng dằng chưa muốn đi xa tình thu đang say đắm đất trời. Bao thu rồi em xứ ấy xa vẫn gửi những mộng tình say chờ nhau thời gian xa đằng lại về …lạnh giá lắm em ơi. Ngày em đi thu đang độ chín nồng nàn đôi mắt người tiễn ngẩn ngơ với nỗi niềm da thương em … Nơi băng giá đông về. Đã bao mùa tình thu đến rồi lạnh giá lại về trong khắc đôi ta vẫn cách xa nhau vơi đầy nỗi nhớ …gọi mùa yêu! Cảm Xúc Giao MùaTác giả Hồ Như Chiều cuối thu nắng vàng phơi trải thảmChút hanh khô làm nám cả góc trờiLũ chim sâu như cũng muốn dạo chơiNên chẳng hót giữa khoảng trời yên ả Gió thu nhẹ đung đưa đùa nhành láNhư vờn theo nhịp hối hả Đông vềChỉ lòng người vẫn mãi miết say mêBao kỉ niệm đang ùa về chất chứa Tháng mười về sinh nhật bên “một nửa”Những bông hồng như được thửa từ timCó ai đang còn mãi miết kiếm tìmChút hanh hao còn bị chìm quên lãng Đã cuối thu nhưng trời còn nhiều sángHoàng hôn về mang theo áng mây khôNgắm chiếc kim đi chuyển của đồng HồTiếng ti tách đếm nhịp từng ô số Nhìn mây bay lững lờ qua cửa sổLại xốn xang sợ trời đổ Cơn mưaTrong khoảnh khắc Thu – Đông đợi giao mùaChợt nhận thấy lòng mình như nhẹ nhõm. Trời Giao MùaTác giả Vân Nguyễn Trời giao mùa đông lại ngấp nghé sangChút gió lạnh làm hoang mang nhớ lạiLời yêu thương của người như còn mãiBao mặn nồng phút mê mải ngày xưa Trời giao mùa nhìn làn gió đong đưaChiều dần buông dòng người lưa thưa vắngNgày tháng mười cũng trôi nhanh thầm lặngĐón đông về lại nhớ lắm ngày xa Trời giao mùa nhớ mãi kỷ niệm quaNhững vấn vương lệ chợt nhoà nán lạiĐể trong lòng luôn thấy hoài trống trảiHồn lơ ngơ cứ hoang hoải nơi đâu Trời giao mùa ôi nhung nhớ thẳm sâuChiều chênh chao nỗi âu sầu ai biếtDẫu chẳng chung hay đi xa biền biệtVẫn còn lưu bao tha thiết mặn nồng…! Thơ Gió Đông Về Da Diết Lời Thơ Gió Đông Về nhẹ nhàng, thấm sâu vào lòng người đọc. Tình Khúc Mùa ĐôngTác giả Nguyễn Quang Long Đêm đông gió rít trời lạnh giáMùa đông về lạnh quá em ơiMưa đông cõng gió về rồiNgười, xe trên phố vội thời lướt nhanh Gió Đông về lạnh tanh mọi nẻoTrời u buồn nắng cũng trốn theoThu đi để lại trăng treoCòn anh lặng lẽ mang theo nỗi sầu Gió đông về còn đâu ấm ápTiếng mưa đông man mác lòng đauEm đi không nói một câuMình anh với một nỗi sầu đêm đông Em ra đi đã không ngoảnh lạiGió đêm đông bỗng thấy não nùngEm đi xa cách nghìn trùngCòn đâu những lúc bước chung con đường Em ra đi phố phường vắng lặngMùa đông về lạnh lắm em ơiÁo len anh khoác trên ngườiNhưng đâu đủ ấm lòng người hỡi em Ngóng em về cho tim ấm lạiMình cùng nhau khơi lại lời yêuMùa đông dù lạnh bao nhiêuCùng nhau ta ngắm trời chiều mùa đông. Chiều Cuối ThuTác giả Nguyễn Khánh Chân Thoi thóp hồn thu sợi nắng hanhĐìu hiu dăm chiếc lá xa cànhChờ ai se sắt đời sương phụĐợi gió đông về thoáng lạnh tanhHiu hắt mây trôi chiều tím ngắtÂm thầm bóng nguyệt góc trơì xanhGiao mùa khơỉ sắc bao lưu luyếnNgây ngất hoàng hôn đến mỏng manh Bộ sưu tập câu 🌲Thơ Về Nắng Hay Nhất🌲 không thể bỏ lỡ Lời Thơ Về Biển Mùa Đông Hay Top những lời Thơ Về Biển Mùa Đông nổi bật nhất mời bạn đọc tham khảo. Câu thơ đặc sắc mới thu hút nhất. Tình Biển Mùa ĐôngTác giả Phú Sĩ Em sẽ hát ru tình ….… theo cơn sóng mùa đôngHãy ngủ nữa đi anh giữa tấm lòng của biểnGió thổi bờ êm êm nghe thủy triều lên tiếngHạt nắng ấm dịu dàng giai điệu thuở bình yên Nếu anh đã một lần …… đứng trước biển mùa đôngAnh sẽ hiểu sâu xa sự cô đơn của biểnCái giá lạnh mơn man cuối chiều đông ẩn hiệnNhững dấu chân lạc mùa biển mặn thắm tình sâu Thương dã tràng cuộn mình……. trong giá buốt đêm thâu …Biển mạnh mẽ ồn ào chơi vơi màu thương nhớBiển tĩnh lặng ngân nga giai điệu buồn hờn tủiBởi thiếu bước chân người từ cuối nẻo mùa thu Chuyện tình biển ngày nào ….…. trong khúc hát đêm ruNụ hôn sóng ngàn năm vẫn mãi dành nơi ấyTrên bờ cát trắng tinh thì thầm lời tình áiChờ khi nắng xuân về nối lại điệu tình say … Em Và BiểnTác giả Phạm Mơ Đông chưa đến tiết trời bỗng se lạnhGió từng cơn nghe buốt mảnh tim côiBiển vẫn đây mà người ấy xa rồiEm lặng lẽ nhìn mây trôi hờ hững Chân nhịp bước mà hồn như lơ lửngBờ cát êm em đứng chỉ một mìnhMuốn bảo rằng này sóng hãy lặng thinhNhưng gió lại cứ rập rình đùa giỡn Tình anh đó em biết người bỡn cợtNên đêm về giọt lệ rớt bờ miLại giặn lòng thôi nhé hãy quên điXóa bỏ hết những gì là dĩ vãng Đứng trước biển em thả hồn lơ đãngMắt xa xăm nhìn điểm sáng chân trờiGửi nỗi niềm vào khoảng lặng chơi vơiNghe rệu rã tiếng nhịp đời hoang hoải. Câu Thơ Đêm Mùa Đông Ý Nghĩa Khám phá những câu Thơ Đêm Mùa Đông độc đáo,ý nghĩa nhất. Đưa Em Về Trong Đêm Mùa ĐôngTác giả Khiếu Long Đưa em về trong đêm mùa đôngTrái tim tôi như có như khôngĐêm cuối cùng khung trời băng gíaCơn gió nào buồn đến mênh mông Đưa em về mai mình cách xaNụ cười em còn đó hôm quaTay trong tay hồn tôi lạnh giáTình còn không hay chỉ xót xa Đưa em về thời gian qua mauTừng vết thương dày xéo niềm đauDù con tim nhiều lần ứa máuXin một lần được gọi tên nhau Đưa em về tháng chạp sầu vươngCon đường dài đọan nhớ đoạn thươngLời kinh đêm trong đêm mừng chúaMắt dâng sầu đẫm ướt mù sương. Đã Bao NămTác giả Bounthanh Sirimoungkhoune Thời gian đã bao nămĐường đời vẫn long đongLạnh lùng bão mưa đổNgó đường cõi xa xăm Quen nhau đã bao nămTừng đêm vẫn hỏi thămTrò chuyện nhau đêm đếnLạnh giá đêm mùa đông Thương nhau đã bao nămMà chẳng phai trong lòngĐêm nào anh vẫn nhớTrôi vào cõi đợi mong Yêu nhau đã bao nămChỉ có một lá lòngGom tặng em mai đếnĐể gọn lòng nhớ mong Chia sẻ thêm đến bạn lời 🌼Thơ Buồn Về Đêm🌼 thu hút nhất Thơ Mùa Đông Hà Nội Nhẹ Nhàng Tuyển chọn câu Thơ Mùa Đông Hà Nội rét buốt, giá lạnh và đặc trưng. Hà Nội Đêm Mùa ĐôngTác giả Tạ Thăng Hùng Hà Nội đêm mùa đôngAnh tìm về phố cũNghe không gian mênh môngCòi tàu đêm không ngủ Bước chân quen trở vềCon đường xưa thấy lạGió lạnh hôn bờ vaiĐêm trốn vào hơi thở Xôn xao đêm mùa đôngNgực căng tràn nỗi nhớĐiểm hẹn xưa còn khôngCây bàng nghiêng lá đỏ? Ôi mùa đông lạnh giáSao tình yêu ấm lòngTrái tim mình rất lạBỗng bồi hồi nhớ mong Đêm lạc vào câu hát“Chờ đông” trời đang mưaMơ ngôi nhà hạnh phúcNgọt ngào lời ru xưa Đêm mùa đông Hà NộiPhố vắng, lạnh đường khuyaBồi hồi anh nhớ mãiHơi ấm bàn tay xưa … Hà Nội Mùa Đông Và EmTác giả Bình Đồ Cổ 2 Gửi cho anh mùa đông nghe emLạnh thấu da, tím mày hoa mắtÁo phao mua vừa treo xe đã mấtNhìn xung quanh, mắt ai cũng như lườm… Nhớ mùa đông Hà Nội và emTa dạo chơi thênh thang phố rộngVừa cầm tay em, gặp ngay cơ độngKiểm tra rồi tiền đút túi, quay lưng Gửi cho anh chiều Hồ Tây bâng khuângCó anh mù thổi sáo bằng lỗ mũiChưa kịp ngồi thì ăn xin đi tớiLời yêu em, vừa nói đã mất tiền Gửi Núi Nùng, Bách Thảo thân quenTa cuồng nhiệt lúc về rơi chìa khoáGọi được xe ôm, đẩy về mệt quáLần sau hôn, anh lại sờ túi quần Mũ bảo hiểm em nhớ gửi cho anhĐi đầu trần, phố nào giờ cũng chộtNgã tư ngọt ngào gặp 141Dây thừng dăng chặn xe khám người… Gửi cho anh nhiều nữa đi em ơiHà Nội đẹp, đi xa lòng nhung nhớNhững lần hẹn, rồi tình thành dang dởKỷ niệm xanh rơi suốt dọc đường đời Gửi cho anh, mùa đông, nụ cườiRăng em gắn kim cương, mũi dao cắt kínhBả vai cổ tay, em chịu đau xăm kínWax lông chân, váy ngắn, trắng tê người Gửi cho anh, chút lặng lẽ bồi hồiGiờ kết quả, ta ngồi so hối hảVẳng trên phố tiếng rao “Chết cả”Sao chúng mình vẫn “sống” mãi quanh năm? Hà Nội, mùa đông xưa, và emNhớ da diết mùi hương sông Tô LịchPhố cũ ơi, còn đi về nhộn nhịpTiếng loa phường khắc khoải hát ro ro… Anh sẽ về dù trong giấc mơHãy chờ anh, Nội Bài em yêu nhéHà Nội mùa đông cơn mưa be béMái sân bay hết dột chỗ em ngồi… Câu Thơ Mùa Đông Nhớ Anh Ngọt Ngào Trọn bộ lời Thơ Mùa Đông Nhớ Anh da diết, lãng mạn nhất. Một Chiều ĐôngTác giả Chưa rõ Chiều nay một chiều đôngNghe thèm giọt nắng hồngThèm một vòng tay ấmCho đời bớt mênh mông Người ơi đông bên nớCó nhiều tuyết rơi khôngBên ni đông không tuyếtChỉ bão tuyết trong lòng Nhớ về đông năm ấyTuyết trắng phủ đầy câyTrắng như màu áo cướiMôi mắt nhìn đắm say Rồi mùa đông lại sangCuộc tình lỡ, tan hoangTuyết vẫn trắng đầy lốiTrắng, như màu áo tang Chiều nay một chiều đôngDù có giọt nắng hồngDù có vòng tay ấmVẫn nghe buồn mênh mông Chiều nay, một chiều đông … Mùa Đông Nhớ AnhTác giả VUHUNGVIET & Thanhthanhkhiet Bấc lạnh theo về tiết chuyển chiếc chăn đơn tủi quần trôi gió thổi trời lồng nhạt mưa đêm đất chẳng nước thuyên xa lòng mải xưa tình cũ dạ hoài lần mòn mõi vì chờ hỏi người đi có biết không ?VHThương một loài hoaHuệ đỏ như hờn bởi tiết đôngCành thân ủ rũ cánh phai hồngYêu ngày nắng hạ đường duyên thắmMến buồi trời thu vẻ đẹp nồngLỗi hẹn hoa buồn nhưng mãi đợiSai lời nụ héo vẫn còn mongChờ xuân khởi sắc hong tình muộnLiệu bến tương phùng bắc nhịp không? ĐôngTác giả Nguyễn Yến Anh biết không đông đã tới bao ngàyMưa kéo đến gió lắt lay từng đợtMưa trời ngưng mà lệ em chẳng ngớtNhớ một người trao yêu mến về em Anh biết không trời đã rét hơn thêmXa cách anh trong những đêm lạnh giáEm nhớ anh, nhớ nhiều hơn tất cảƯớc bây giờ được kề má tay ôm Anh biết khôngEm rất ghétMùa đông. Bộ sưu tập câu 🍀Thơ Mùa Đông Nhớ Anh Hay🍀 đặc sắc nhất Lời Thơ Mùa Đông Nhớ Em Hay Nhất Mời bạn tham khảo câu Thơ Mùa Đông Nhớ Em ngọt ngào và tình cảm nhất. Mùa Đông Nhớ EmTác giả Hoài Nhớ Nơi xứ Người, em có lạnh không em?Khi Đông đến, vắng vòng tay êm ấm!Một mình Anh, lang thang trong thầm lặng,Nghĩ về Em, thương nhớ ở nơi nào? Nơi xứ Người, Em có thấy nôn nao?Dòng tin nhắn, Em yêu sao bất động?Có phải chăng? lòng Anh tràn nỗi nhớ!Chỉ đôi ngày, mà hơn cả muơi năm… Nơi xứ Người, dù cuộc sống khó khăn,Em yêu hỡi, hãy chăm gìn sức khoẻ!Hãy hồn nhiên, và vui cười mạnh bình yên, luôn suông sẻ mọi điều. Nơi xứ Người, Em đừng sống đìu hiu?Và buồn bã bởi dòng đời xa mĩm cười vì mỗi ngày thử thách!Ở nơi đây, Anh vẫn đợi Em về. Nỗi Nhớ Mùa ĐôngTác giả Tùng Trần Đông đã về trên từng con phố nhỏLạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lungMùa đông xưa ta sánh bước đi cùngNhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻ Giờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..?Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cayBước một mình trên phố vắng chiều nayLối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trởGiờ phương nào..em có nhớ anh không..?Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đôngHay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..?? Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậmĐể đêm về..lệ ướt đẫm bờ môiĐông đã sang nhưng phố vắng em rồiChợt tim anh…bồi hồi bao kỷ niệm Nhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịmMất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..??Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầuĐể đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ…!! Bài Thơ Cuối ĐôngTác giả Bounthanh Sirimoungkhoune Cuối đông lang đãng sương phủ mờLòng vẫn ngóng ai vẫn đam mêÁnh trăng cuối đông mờ mờ nhạtTrong lòng khao khát lạnh bờ mi. Cuối đông đã đến sắp chào điLại thêm một mùa để lại gìTrăng khóc đổ hạt sương trời đóGợn lòng nhớ em cõi đêm khuya. Câu Thơ Mùa Đông Thả Thính Câu Thơ Mùa Đông Thả Thính mới lạ và hấp dẫn bạn tham khảo ngay nhé. Mùa Đông Về Ngang PhốTác giả Chưa rõ Dịu dàng tóc em bayNhịp chiều buông tiếng thởTương tư mềm ngón tay Đếm bao ngày qua phốTóc gió buồn như mưaGiọt đông âm thầm vỡXô đời nhau cho vừa Phố vẫn nồng nàn phốEm vẫn nồng hương mơNghe chiều rơi nhung nhớBuông lòng theo dòng thơ Chân bước về cuối phốNgoái nhìn lại mùa hoaTàn đêm hồn bỡ ngỡNiệm khúc giữa nhạt nhòa. Không ĐềTác giả Chưa rõ Đông đã về nơi ấy lạnh không có phải chút bâng khuâng gợi cơn gió cũng quặn niềm trăn chiều nghiêng nghiêng đổ cuối chân trời. Đông đã về giăng lối nhỏ chơi sương sớm đằm mình trên thảm có nghe lời thì thầm của thật gần tiếng trao gửi yêu thương. Tiếng dương cầm loạn nhịp cứ vấn cúc nở tỏa mùi hương ngào nắng nhạt chưa kịp vàng đã Mười Hai xao xác tiếng đông về. Chạm ngõ hồn đưa ta đến vườn liễu rủ se se cơn gió níu chân nồng nàn hương đặc gửi người …Hơi ấm của mùa đông..!!! Trọn bộ lời 🔹Thơ Về Mưa Tháng 9, 10🔹 ấn tượng không thể bỏ lỡ Lời Thơ Mùa Đông Lạnh Giá Điểm qua những câu Thơ Mùa Đông Lạnh Giá, rét buốt nổi bật nhất. Đồng CảmTác giả Nguyên Hữu Mùa đông lạnh giá đờiCuộc sống nở làn môiƯớt át cơn mưa tớiDầm dề ngọn gió phơiUy nghiêm nhiều mắt trợnQuyến rũ lắm xuân cườiCởi bỏ mưu sinh ạGiầu nghèo mấy trốn chơi… Lời Yêu Không ChủTác giả Bounthanh Sirimoungkhoune Trôi dài cánh mộng từng trạm quachân trời đã xa sương phủ mùcộng thêm mùa đông lạnh giá ấyphương trời tối đen phủ mây mờ Tiếng thầm tiếng gọi trong đêm chờtừng đêm dạo bước cảnh trời khuyalang thang cánh mộng xa xôi đólời yêu lời nhớ bao giờ vừa Bóng ai thời gian ngập bão mưanhớ thương thầm gọi bao đêm thừathời gian nhớ nhau như xa lạđây đâu gần xa đã mấy mùa Nhiều đêm chợt tỉnh chợt choàng khuyathơ thẩn bơ vơ bão mưa vềsầu trong lòng đêm năm canh vắnglời yêu ghi mãi ngóng chủ về.
Web server is down Error code 521 2023-06-11 110244 UTC What happened? The web server is not returning a connection. As a result, the web page is not displaying. What can I do? If you are a visitor of this website Please try again in a few minutes. If you are the owner of this website Contact your hosting provider letting them know your web server is not responding. Additional troubleshooting information. Cloudflare Ray ID 7d595d111be9b718 • Your IP • Performance & security by Cloudflare
Nếu như mùa hè là mùa của của nhiệt huyết, mùa thu là mùa của lãng mạn thì mùa đông lại là mùa mang đến nhiều cảm xúc trái ngược nhau nhất. Cái lạnh tê tái của những ngày đông về sẽ khiến người ta xích lại gần nhau hơn, cùng lan tỏa tình yêu thương. Nhưng ngược lại, mùa đông với màu sắc ảm đạm càng làm những trái tim cô đơn thấm thía hơn. Những bài thơ mùa đông hay nhất dưới đây của gocnhotamhon sẽ chia sẻ cùng bạn! Xem thêm Thơ mùa thu Thơ tình chia tay 4 câu Nổi Buồn Chờ Đông Mọi nỗi buồn em để dành đến Đông Khi đất trời chìm trong làn gió lạnh Em dang tay ôm buồn thương bên cạnh Chắc sẽ chẳng hề thấy lạnh được đâu Nếu giọt lệ lỡ đọng trên mắt nâu Xin em giữ đến Đông hãy rơi xuống Khi hoa cải đã rộ vàng từng luống Nước mắt sẽ làm ngực trái ấm lên Mọi nỗi buồn em gửi gió mùa Đông Chắc gió lạnh và dài Lê thê thế Sẽ cuốn đi rất nhanh va rất nhẹ Chờ nắng lên hong khô đôi mắt nhoè Mùa Đông qua phố xá đều vắng hoe Em sẽ chẳng thấy riêng mình cô độc Những nỗi buồn đã trở nên gai góc Sẽ thôi đâm vào sâu thẳm tâm hồn Ngọt nhạt chiều gầy nắng buổi hoàng hôn Thèm Hương nắng còn Vương lại trên tóc Thèm những dỗ dành để một lần được khóc Khi trái tim mạnh mẽ đã mệt nhoài Mùa Đông Phố Nhỏ Thành phố sáng nay bỗng trở gió nhé Anh Em giật mình ngỡ mùa Đông phố nhỏ Góc ngày xưa có người hay đứng đó Chờ mấy mùa thương nhớ biết bao nhiêu Ngốc nghếch quá Anh nhỉ, chẳng dám nhận tình yêu Chỉ ngại ngùng…thích thích nhau đôi chút Muốn nắm tay nhưng ngập ngừng…thành hụt Muốn nói gì mà lại cứ lặng im Ra ngóng vào trông cái điện thoại nhiều đêm Cứ chờ hoài chẳng một tin nhắn tới Muốn nhắn một câu “học xong nói chuyện nha…em đợi” Nhưng lại thành “học bài đi…đồ lười” Xe em hỏng mỗi dịp lớp đi chơi Là giả vờ để được Anh chở đấy Thế mà Anh chẳng biết ý gì vậy “Xe tôi không chở nặng…bà đi xe khác đi” Sao ngày cuối cùng vẫn chẳng nói được chi “Ê, tặng ông con gấu cử nhân đó Thi cho tốt sau mới lấy được vợ Lười như ông cô nào thích nổi đâu” “Xem lại đi,tôi đẹp trai nhất phố Chẳng làm gì cũng có khối cô theo …Đây tặng bà cái mũ hình con heo Người giống mũ, mũ giống người như đúc” Là thế đấy, lúc nào cũng chỉ chọc Chẳng bao giờ được một lời yêu thương Tháng năm qua mãi xa cách đôi đường Có bao giờ anh tiếc vì chưa nói…? Tôi và em Tôi và em thân thiết Đã bao ngày tháng qua Những mến thương da diết Chỉ giữ đấy như là… Tôi thích vỗ vai phải Nhưng đứng bên trái em Em quay qua quay lại Đánh tôi nhưng cười hiền Em thích hay nũng nịu Đòi cái kia cái này Tôi giả vờ không hiểu Em giận dỗi buông tay Tôi thích xoa đầu em Rồi chê người lùn quá Em quay sang ăn vạ Tôi chữa nhưng đáng yêu Em cứ giả vờ kiêu Bỏ lại tôi sau tít Tôi giả vờ thấm mệt Chân ngắn bước nhanh ghê Tôi và em cứ thế Hai đường thẳng song song Ở giữa là mùa Đông Tôi và em ly biệt Tôi đi, em cũng bước Về hai góc trời riêng Dẫu thế gian có chật Chỉ gặp trong nỗi niềm Đêm đông Một chút gió đêm nay cho đủ rét Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng Ở trên sao sáng để em sang Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở Hương của cỏ và độ nồng hơi thở Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn Như que diêm phải cháy những đầu hôm Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết Mùa đông tới làm sao em biết Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông Đường đi học thênh thang loài mây rớt Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết Khi vô tình gọi lại tuổi tên người Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp Một chút núi của bầu trời xa tắp Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh Em có nghe rất khẽ ở bên mình Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông Em có nghe lửa ấm ở trong lòng Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống Một chiều đông Chiều nay một chiều đông Nghe thèm giọt nắng hồng Thèm một vòng tay ấm Cho đời bớt mênh mông Người ơi đông bên nớ Có nhiều tuyết rơi không Bên ni đông không tuyết Chỉ bão tuyết trong lòng Nhớ về đông năm ấy Tuyết trắng phủ đầy cây Trắng như màu áo cưới Môi mắt nhìn đắm say Rồi mùa đông lại sang Cuộc tình lỡ, tan hoang Tuyết vẫn trắng đầy lối Trắng, như màu áo tang Chiều nay một chiều đông Dù có giọt nắng hồng Dù có vòng tay ấm Vẫn nghe buồn mênh mông Mùa Đông Anh giấu gì đôi mắt lạnh lùng anh Trời rét mướt gió Đông về gọi cửa Hàng cây lạnh cánh tay trần trụi lá Như tình anh không áo lúc Đông sang Anh giấu gì vạt nắng sớm đi hoang Chiều nắng tắt mây mờ xa mưa phủ Phố chong đèn ly cà phê lạc lõng Khúc tình buồn đôi mắt lúc nhìn em Anh lặng thầm như sỏi đá bước quen Bàn chân mỏng vết thương mềm còn nóng Nghe trái tim tương tư theo nhịp đập Sợ dại khờ nên em chút cô liêu Anh giấu gì bên men rượu đìu hiu Khói thuốc đắng nên bao lần rũ rượi Hãy mỉm cười cùng mùa Đông xuống phố Em đang chờ… nơi ấy một lời yêu! Hồ Xuân Thu Cơn Mưa Mùa Đông Mưa về gieo cái lạnh đông Làm em giá lạnh môi hồng tái xanh Cỏ cây hoa lá úa cành Chim không buồn cất cánh bay lên trời Sao mà lạnh quá ai ơi Suối không buồn chảy mây trời quên bay Mưa về đem gió heo may Đồng xơ xác lá, cỏ phai sắc màu Vườn ai rụng trắng hoa cau Gió đem giá lạnh lùa vào hồn ta Nhìn em dáng đẹp như hoa Môi ai đỏ thắm xóa nhòa mùa đông Nhà ai khơi bếp lửa hồng Xua đi giá lạnh đêm đông nhạt nhòa Trời buồn không ánh sao sa Mảnh trăng khuất bóng lệ nhòa màu mây Mưa về đem giá lạnh đây Đem cơn giá buốt chất đầy dòng sông Lời ai nặng nỗi hoài mong Rót cơn giá lạnh thắt lòng thi nhân Mãi Yêu Em Giận Mùa Đông Nghĩ đến mùa đông… giận lắm rồi! Để sầu héo hắt cả muôn nơi Bâng khuâng nỗi nhớ giăng đầy ngõ Khắc khoải niềm thương phủ ngập trời Chín đợi mười mong cay khóe mắt Trăm chờ ngàn ước xót bờ môi Đi trong buốt lạnh màu hoa tuyết Chợt thấy tủi hờn phận cút côi. Đỗ Mỹ Loan Lá Mùa Đông Người đi rồi… áo mùa thu khép lại Giấu trong tà một chút nắng vàng hanh Buồn của tôi thay lá mọc trên cành Chưa rụng vội để chờ mùa thu khác Chiều bây giờ cây đứng nghe gió hát Nhẹ nhàng thôi mà những lá buồn lay Trời mùa đông có vội vã hết ngày Lá có kịp đón một mùa thu nữa? Người đi rồi khép điều gì trong mắt Giấu vào hồn một biển nhớ mù khơi Người đi rồi tôi trắng cả tay tôi Chỉ còn lại một nỗi buồn chưa mất… Phố Mùa Đông Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt Chút hương thu còn bên đời yếu ớt Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông trao Trời bảng lảng một màu sương buốt giá Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len Lời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nói Gió heo may cũng ra đi rất vội Đông về rồi gió đông bắc theo sang Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang Có mùa Đông đang vội vàng gõ cửa Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi Đông đã về… em có đến bên tôi? Toàn Tâm Hòa Mùa Đông Phố Núi Cuối đông trở về phố núi ta con nhạn lạc bóng chiều lãng tử phiêu bồng mấy độ ân tình gãy gánh phong rêu. Tiếng chim nào nghe quen quá vòng tay còn ấm nhu mì môi hôn vừa xa vừa lạ nồng nàn đâu thuở tình si. Cuối đông trở về phố núi mẹ già tất tả gieo neo gội sương ẩn sầu tóc bạc đồng xa vắt vẻo khói chiều. Phố núi chập chùng hư ảo hồn chuông quạnh khách trầm ngân mẹ ơi, quỳ vàng mấy độ bước đi… thương quá… ngập ngừng. Phan Thanh Minh Mùa Đông Và Em Gió ùa về một mùa đông ngập phố Chút mùa thu xếp lại khóm cúc vàng Kí ức ấy lăn vào miền xa vắng Đợi mấy mùa sao bỗng thấy… mênh mang Anh thương lắm mỗi lúc gió đông sang Gửi nỗi nhớ bay theo miền giá lạnh Trời góp rét để hồn thêm hiu quạnh Cho mắt buồn ngơ ngác trước mùa đông Chợt hỏi lòng ta có nhớ người không? Để trước chiều lạc rơi bao nỗi nhớ Cơn gió xô giữ trong nhau hơi thở Cho riêng anh riêng một nỗi đợi chờ Thành phố trở mình khoác áo mùa đông Thoáng rùng mình… em bây giờ có rét Căn phòng ấm… giữa một mùa đông chết Đợi em về… đan nắng ấm cho nhau! Kẻ Lãng Du Xa Em Mùa Đông Mùa đông đến gợi nhiều nỗi nhớ Em yêu giờ đang ở nơi xa Đông mang cái lạnh thấu da Một mình lạnh lẽo mắt nhòa lệ rơi Phương trời xa em ơi có biết Nhớ khi xưa thời tiết chuyển mùa Mùa đông gió bấc rét lùa Bên nhau anh quạt gió đùa trêu em Đêm lạnh lẽo không em trống rỗng Cho tim anh giấc mộng tan tành Anh buồn thao thức tàn canh Gửi vào nỗi nhớ để dành em yêu Đã xa rồi bao điều mộng ước Biết bao giờ mình được bên nhau Mình anh với trái tim đau Còn đâu lời ước, trước sau chung tình! Nguyễn Quang Long Nỗi Nhớ Mùa Đông Hình như hơi gió lạnh về Phố khuya trở mình thao thức Cây bàng trùm khăn đỏ rực Rùng mình se sắt chân qua Có một mùa đông đã xa Tay đan trong bàn tay ấm Bên nhau bước chân chầm chậm Chuyện vui khúc khích giọng cười Biết bao mùa đông qua rồi Lòng vẫn nhớ mùa đông cũ Kỷ niệm một thời hoa đỏ Còn đây góc nhỏ lặng thầm Khẽ gọi mùa đông… mùa đông! Bỗng lòng chợt như muốn khóc Màu sương nào rơi trên tóc Giọt buồn nào đọng khóe mi? Ừ rồi đông sẽ qua đi Rồi một mùa xuân sẽ tới Và một tình xuân vời vợi Cựa mình mặt đất hồi sinh! Liên Hương Mùa Đông Buồn Thế là lại đến mùa đông Lạnh lùng một bóng biết cùng ai đây? Em vui đùa giỡn với mây Lối xưa gió hú có hay tôi buồn Biển khơi sóng vỗ dập dồn Lênh đênh thuyền nhỏ bồn chồn lo âu Chân trời xa tít về đâu? Sao không lên tiếng một câu yên lòng Lúa chiêm xanh ngắt ngoài đồng Thiếu tay em chậm trổ bông mất rồi Khói lam chiều tím lưng đồi Vô tình quên hết nụ cười luyến lưu Đông về giá lạnh đìu hiu Tái tê nhịp bước cô liêu một mình Vắng em chỉ bóng không hình Qua sông bỏ lại chuyện tình dở dang… Trung Dũng Cuộc Gọi Mùa Đông Anh gọi cho em khi ở ngoài kia Bão tuyết nổi lên, gió gào tuyệt vọng Gió cũng cần chăng một tâm hồn nóng Sau những cuồng xoay điên đảo giữa trời? “Lạnh thế này, anh yêu, mình hãy nói ít thôi!” Trạm điện thoại chơ vơ trong hẻm nhỏ Giọng anh đã nhoà đi… Nói câu gì em cũng nghe là “yêu” cả Em áp ống nghe vào má mình, muốn sưởi ấm mùa Đông Em thấy tim đập nhanh, thấy má ửng hồng Thấy mắt long lanh, thấy lòng dịu ngọt Tình yêu bao năm rồi vẫn măng tơ, non nớt Nâng niu suốt đời, anh nhé, vì nhau! Tuyết vẫn ngời lên, sáng suốt đêm thâu Như tình yêu mình suốt đời không ngủ Như trắng trong không bao giờ biết sợ Đêm đen lạnh lùng, sương muối, giá băng… Thụy Anh Đêm Mùa Đông Kìa, bông tuyết đang lượn là, hớn hở Mời gọi ta trong vũ điệu muộn màng Trời buốt giá, có gì mà vui sướng! Ta trót mơ nắng rồi nên đâu thể đa mang! Gió chạy trên mái nhà những bước rền vang Như bước chân những người trời nhảy múa Như có tiếng dàn đồng ca muôn thuở “Ơi, mùa Đông ghê gớm, diệu kỳ!” Rượu cổ tích bọt tràn ly cổ tích Thảm tuyết dày tự phát sáng vào đêm Ánh sáng lạnh mà sao trong trẻo lạ Đôi mắt nhìn chợt hóa dịu dàng thêm Những ai đang say giấc êm đềm Có mơ thấy tuyết vẽ hoa lên cửa sổ? Có rùng mình khẽ trong hơi thở Của mùa Đông bình thản, lạnh lùng? Nước đang kết băng trên khắp mặt sông Vạt rơm khô cuối vụ bỏ trên đồng Sớm mai ra sẽ trùm chăn bông trắng Ấm áp ngủ vùi suốt cả mùa băng… Có những ai bỗng thức giấc, bàng hoàng Đứng bên cửa nghe mơ hồ hạnh phúc Một mình thôi mà ngỡ đời thao thức Vìì bao điều quen thuộc không tên? Bởi vì đêm nên không thể hát lên Bởi vì gió nên không đành tung cửa Lồng ngực nóng vẫn khao khát mở Cho nhỏ nhoi bông tuyết lạnh đậu vào. Thụy Anh Ai Buồn Hơn Ai? Ở bầu trời nào đó ai thao thức đêm dài? Ở một ô cửa sổ… biết ai buồn hơn ai? Ta mất mát cả hai tình yêu còn ở lại Dẫu được thua, tê tái … vẫn hạnh phúc đắng lòng! Em chua chát và anh- buồn dâng trong đáy mắt Ngỡ ngàng giây gặp mặt… mà lòng tắt lửa lòng! Trong em là mùa đông trong anh là hoang vắng Trái tim giờ đắng lặng… biết ai buồn hơn ai? Vũ Thị Minh Nguyệt Anh Còn Cho Em Một mùa thu ẩm ướt Những ngày mưa áp thấp Trăng cóng trên đỉnh trời Đừng trách em nữa Anh! Em thấy mình lạnh toát Đêm, ngày vỡ trên môi Sao mãi mình chưa gặp? Thôi thì là số phận Thôi thì là cơ duyên Vì sao em yêu Anh? Vì đâu em một mình? … Đêm mùa đông năm trước Em đã đi tìm Anh Có phải tại mùa đông Hay Anh – là giá lạnh? Lại sắp đông ập đến Hay là đông đã về Em hỏi rồi em đi Lời đắng như hạnh phúc Đường chỉ tay chồng chéo Số phận – một trận đồ Khói, bụi, mắt đau rát Bời bời lá, gió rụng Đường đi trong ánh nước… Nếu Anh còn yêu em… Vi Thùy Linh Anh Còn Nhớ Hay Là Đã Quên Anh còn nhớ mùa đông Hàng cây mong chờ nắng Ngàn lá nằm im lặng Run rẩy trên cành cao Anh còn nhớ mùa đông Thấy từng ngày thật ngắn Guốc khua trên phố vắng Âm thầm ngàn mưa bay Nhặt hơi ấm bàn tay Qua từng hơi gió thổi Sao gió hoài đắm đuối Gọi mưa về gió ơi Bao thương nhớ bồi hồi Khi ngày xuân bỏ phố Khi ngày xuân đã lỡ Lời hẹn đếm ngàn sao Lời hẹn ta bên nhau Cung đàn ngân nga phím Hoàng hôn buông mầu tím Mắt trong veo mơ đầu Lời hẹn rồi mai sau…. Thu Phong Thơ tình mùa đông lãng mạn, ngọt ngào Nỗi nhớ mùa đông – Tùng Trần Đông đã về trên từng con phố nhỏ Lạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lung Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng Nhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻ Giờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..? Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cay Bước một mình trên phố vắng chiều nay Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở Giờ phương nào..em có nhớ anh không..? Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đông Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..?? Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm Để đêm về..lệ ướt đẫm bờ môi Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi Chợt tim anh…bồi hồi bao kỷ niệm Nhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịm Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..?? Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu Để đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ…!! Đêm đông hoài niệm – Thiên Gia Bảo Anh nghe nói gió mùa về em ạ Em có buồn vì mình vắng nhau không Chiếc khăn gió che chở cả mùa đông Chỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ… Chắc bây giờ ở phương trời xa đó Đã có người thắp lửa sưởi trái tim Đâu cần anh mà trông ngóng mong tìm Thứ đã cũ của một thời xa vắng… Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặng Ái ân chìm xuống tận đáy đại dương Đông có mang băng giá cũng vô thường Bởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc… Phải cố quên đi những gì đã mất Để niềm đau như cơn gió thoảng buồn Cuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơn Khi tình yêu chẳng còn là tất cả… Em ấm êm bên một người xa lạ Anh cũng đành chấp nhận bị lãng quên Phận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyên Thì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc… Nếu đau thương làm anh thêm nghị lực Sống vững vàng bước tiếp đến ngày mai Vùi chôn đi xóa bỏ những u hoài Hãy xem như mình chưa từng…em nhé… Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽ Trút muộn phiền đối diện với chính anh Nam tử hán không được quá lụy tình Khi người ta đã thay lòng đổi dạ. Đông về xa em – Đức Trung Đêm qua gió lạnh tràn về Đơn côi gối chiếc tái tê trong lòng Giờ này em có biết không? Thu tàn sắp hết mùa đông bắt đầu Sao mình cứ mãi xa nhau? Để tim khắc khoải nỗi sầu tâm can Chia ly thương nhớ vô vàn Tình như con sóng nát tan trong lòng” Bao nhiêu mộng ước chờ mong Đừng làm phai nhạt má hồng nghe em? Anh nằm thao thức trong đêm Nhớ bao kỷ niệm êm đềm biết không? Tình yêu như ngọn lửa hồng Sẽ luôn sưởi ấm mùa đông lạnh lùng. Mùa đông về – Lê Hoàng Trời se lạnh gió vờn len lỏi Lòng tái tê nhoi nhói lặng buồn Mưa chiều xối xả …mưa tuôn Đìu hiu quán nhỏ …cõi hồn chênh chao ! Ôm nỗi nhớ.. hai đầu biền biệt Cách dặm trường da diết khôn nguôi Ước gì cơn gió lả lơi Dập dìu đưa lối quyện môi ấm nồng Nhỏ yêu dấu ! Mùa đông lặng lẽ Qua trước thềm quạnh quẽ nhớ nhau Lòng anh một nỗi âu sầu Âm thầm gửi đến nhỏ câu chân tình. Nhỏ yêu hỡi ! mông mênh nỗi nhớ Trái tim hồng một thuở khát khao Giờ đây thấp thỏm thét gào Quặn lòng tha thiết tình trao vẹn thề . Ôi não nuột ! Sơn khê cách trở Ở hai đầu nổi nhớ xót xa Tình duyên nguyện thắm mặn mà Dẫu lòng cách biệt thiết tha chẳng sờn. Phố Mùa Đông – Toàn Tâm Hòa Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt Chút hương thu còn bên đời yếu ớt Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông trao Trời bảng lảng một màu sương buốt giá Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len Lời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nói Gió heo may cũng ra đi rất vội Đông về rồi gió đông bắc theo sang Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang Có mùa Đông đang vội vàng gõ cửa Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi Đông đã về… em có đến bên tôi? Xem thêm Thơ về bạn thân Thơ Phật dạy Thơ tình mùa đông 1 Bài thơ tình tôi viết giữa đêm đông Vào khoảng trống đầy mông lung lạnh giá Câu yêu thương lạc trên miền đất lạ Chẳng đến được người đã qúa xa xôi ? Muốn gửi về đâu tha thiết đôi lời Tôi chỉ biết nhìn sương trời giăng trắng Tìm ánh sao đông trên dòng sông lặng Lạnh tiếng thở dài sầu lắng tâm tư Đông đã về se sắt những trang thơ Tình đã mất, cả đời mơ nuối tiếc Còn lại thôi chút ân tình cách biệt Rầu rĩ cuộc đời, oán kiếp đơn côi Bài thơ tình tôi đang viết cho tôi Cơn gió lạnh cuốn rời xa mơ ước Đến nơi nao nếu người em thấy được Xin hãy động lòng, dừng bước tâm giao Tôi vẫn yêu em như những ngày nào Nghe ký ức thường dâng trào khao khát Hoài niệm tiếng yêu làm sao lạnh nhạt ? Nhung nhớ tràn đầy, Đông hát ai nghe ? Từ độ em đi tâm trí nặng nề Thơ tôi viết em đâu hề xao xuyến Như dòng sông nước vẫn xuôi về biển Thương nhớ dụm dành… lại tiễn ra khơi Sửa soạn cho mùa đông Một chút gió đêm nay cho đủ rét Những đường thơm thôi lá cũng đừng vàng Ở trên sao sáng để em sang Đôi cánh lớn đáp qua lòng cửa mở Hương của cỏ và độ nồng hơi thở Sẽ lên cao làm lửa ở trong hồn Như que diêm phải cháy những đầu hôm Cho sợi khói thản nhiên vào đôi mắt Đừng vội biết vì sao mà ngơ ngác Khi tôi về vầng trán cũng mưa bay Đừng vội đau, dù khẽ, ở bàn tay Khi trí nhớ vẫn còn nguyên tha thiết Mùa dông tới làm sao em biết Những hàng cây trở gió đến lạnh lùng Chắc buổi chiều mái tóc cũng mưa giông Đường đi học thênh thang loài mây rớt Và buồn tự ngàn xưa đâu đã hết Khi vô tình gọi lại tuổi tên người Tuổi mười lăm, tên đẹp tựa chiều phai Hồn vắng lặng mà nghe như đã khắp Một chút núi của bầu trời xa tắp Soi bóng về thềm cửa cũ màu xanh Em có nghe rất khẽ ở bên mình Sương mới rụng về hồn lơ lửng cánh Một chút gió cho đêm nay vừa lạnh Tôi bắt đầu sửa soạn đón mùa đông Em có nghe lửa ấm ở trong lòng Hương lạ chết, và cây kia rũ xuống Thơ tình mùa đông 2 Muốn gửi tới em thật nhiều trong đêm giá Mỗi vần thơ tựa sóng cả trào dâng Đêm có buồn tình biết có hay không ? Anh chỉ thấy một lòng yêu em mãi. Gửi về Em dáng chiều trôi chầm chậm Khói Sương rơi giăng trắng nỗi niềm tư Xe lạnh lòng làm nỗi nhớ âm u Đêm dần xuống chiều dường thêm lưu luyến Gửi về em niềm thương trong gió quyện Mang tâm tư bao xao xuyến nghẹn ngào Khóm Trúc reo mình cùng gió lao xao Nghe cảm xúc thầm dâng trào rung động Gửi về em cả trời mơ mở rộng Ôm yêu thương ,ôm niềm nhớ vô trong Khát vọng nào ôm mãi nỗi chờ mong Ôm hình bóng ôm em vòng tay ấm Gửi về em dáng chiều trôi rất đậm Cả không gian bưng phủ kín nhớ thương Căn phòng buồn ăm ắp những vấn vương Đầy ứ đọng bốn bức tường lạnh lẽo Gửi về em niềm vui buồn đan chéo Như mây bay, nhờ gió thổi vu vơ Gió mơn man niềm thương nhớ mong chờ Mây hờ hững,hững hờ trôi không bến Gửi về em những tâm tình chợt đến Máu rồn sôi,ứ nghẹn nhói con tim Hạnh phúc dâng trào thổn thức đêm đêm Ôi khao khát,khát em men tình ái Gửi về em một tình yêu mãi mãi Như dòng sông đầy ắp bốn mùa thương Như cuộc đời vẫn tha thiết uyên ương Như bờ cát vấn vương người in dấu Gửi về em khát khao hằng nung nấu Cho Đông qua, Xuân,Hạ tới Thu về Em yêu ơi niềm mơ ước đam mê Tình vĩnh cửu vẫn không hề đổi khác Gửi về em một con tim mộc mạc Một đơn xơ,một cảm xúc chân tình Một linh hồn một ngọn nến lung linh Một niềm nhớ một bóng hình hơi ấm Gửi về em nụ hôn nồng sâu đậm In bờ môi,in ánh mắt nụ cười In ngọt ngào in giọt lệ tan rơi In cảm giác in bồi hồi ngây ngất Gửi về em mối tình anh rất thật Rất thật lòng và rất đỗi yêu em! Thơ tình mùa đông 3 Mùa Đông này anh sẽ đến bên em, ở trọn 90 hôm không đêm nào bỏ vắng, ngày đi làm, tối tắm xong mang tặng, tất cả thân này em sở hữu hết mùa Đông. Không như xưa em chỉ ngắm lửa hồng, rét thấu xương khi mỗi mùa Đông tới, càng yêu anh em càng chờ càng đợi, càng lạnh lòng dù cạnh lửa than khô. Thôi từ nay anh gác bỏ cơ đồ, về bên em cho Đông dài bớt rét, để tình yêu hai ta bùng khét lẹt, trả nợ bao ngày em nhóm lửa nướng tim. Anh sẽ về ngay để em khỏi phải tìm, khỏi phải lo dập dình bên hàng xóm, đông năm nay em cứ sử dụng anh cho đến khi quắt khọm, anh sẵn bằng lòng bù cái thiệt em xưa. Không biết năm nay trời rét nặng hay vừa, có tuyết kèm theo hay chỉ là gió buốt, dù rét sâu anh thề không hề tuột, ôm chặt cả người từ chán xuống gót chân em. Đông năm nay em sẽ hết bõ bèm, có anh về cùng em chia hơi lạnh, kể từ nay Đông về anh không tránh, ấp ủ hết mùa tan rét mới lại đi. Một chiều đông Chiều nay một chiều đông Nghe thèm giọt nắng hồng Thèm một vòng tay ấm Cho đời bớt mênh mông Người ơi đông bên nớ Có nhiều tuyết rơi không Bên ni đông không tuyết Chỉ bão tuyết trong lòng Nhớ về đông năm ấy Tuyết trắng phủ đầy cây Trắng như màu áo cưới Môi mắt nhìn đắm say Rồi mùa đông lại sang Cuộc tình lỡ, tan hoang Tuyết vẫn trắng đầy lối Trắng, như màu áo tang Chiều nay một chiều đông Dù có giọt nắng hồng Dù có vòng tay ấm Vẫn nghe buồn mênh mông Chiều nay, một chiều đông .. Mùa đông xa nhau “Trời lạnh rồi, mặc thêm áo nghe em. Gió thổi nhiều, nhớ quàng khăn kín cổ. Trời sương giá, đeo găng cho khỏi buốt. Mùa đông dài, sẽ lạnh giấc mơ quen. Trời lạnh rồi, nơi ấy có buồn không? Chiều vội vã nắng chưa vàng đã tắt… Lời ngọt ngào lời chưa trao đã mất. Mùa đông về em có lạnh lắm không? Ở bên này trời vừa mới vào đông. Nửa trời kia trời lại trong mùa nắng. Chẳng ai nhớ, chẳng ai còn muốn nhớ. Bởi mùa nào gió cũng lạnh như nhau…” Thơ mùa đông cho những người con xa nhà BÀI THƠ ÁO LEN CỦA MẸ Tác giả Đặng Minh Mai Mùa đông lạnh giá đến rồi Con nhìn áo mẹ bồi hồi đớn đau Sợi len nay vẫn thẫm màu Mẹ yêu khuất bóng đã lâu chẳng về Nghẹn lòng tim buốt tái tê Hôn lên áo mẹ tràn trề lệ rơi Ngày xưa đông đến ngập trời Mẹ nhường áo ấm miệng thời hát ru Đêm về gió bấc vù vù Thổi tung phên cửa mịt mù gió đông Củi khô mẹ thắp lửa hồng Sưởi cho con ấm say nồng giấc mơ Cởi thêm tấm áo đơn sơ Đắp cho con với vô bờ yêu thương Mẹ chăm con suốt đêm trường Chở che gió lạnh khỏi vương con mình Đêm nay đông lạnh dập dình Tìm đâu thấy mẹ bóng hình năm nao? Ôm ghì chiếc áo thuở nào Con tìm hơi ấm…nghẹn ngào…mẹ ơi!!! MÙA ĐÔNG NHỚ NHÀ Mẹ ơi! đông đã về rồi Quê nhà mẹ nhớ đắp chăn ấm người Thương con mẹ nhớ hay cười Cho con ấm áp xứ người mẹ nha! Thương cha thương mẹ nhất là Bờ vai cha đã dãi dầu gió mưa Thương mẹ những buổi sớm trưa Mong con nơi ấy bấy lâu chưa về Ân cha, nghĩa mẹ, làng quê Con luôn ghi nhớ trong lòng mẹ ơi “Công cha nghĩa mẹ bằng trời” Con luôn ghi nhớ những lời mẹ răng Rằng con cố gắng học hành Sao cho xứng với lưng cha mẹ còng Mẹ ơi! đau xót trong lòng Làm sao đáp nổi ân trời, biển xanh Ba năm dưới đất Sài Thành Ba năm đèn vở, thắm bao vị đời Cuộc đời chua lắm mẹ ơi! Không như trái ngọt mẹ dành cho con. Đêm nay mẹ ngủ giấc tròn Hay còn thau thức vì con xa nhà Mẹ ơi! con cũng nhớ nhà Nhớ cha, nhớ mẹ lòng con nghẹn ngào Màn đêm buông xuống lúc nào Để cơn gió thổi đông về lạnh vai Tương lai con vẫn còn dài Nên con cố gắng miệt mài ngày đêm Lá rơi lặng lẽ bên thềm Làm con thao thức nghĩ về mẹ cha Mùa đông hãy sớm đi qua Để cho giấc ngủ mẹ cha được tròn Mẹ ơi con vẫn là con Dù cho đông giá hay đời nhạt con Bởi vì con biết vẫn còn Vòng tay cha mẹ bao la biển trời Dù đi khắp bốn phương trời Con sẽ trở về tay mẹ tay cha Cùng nhau xum họp cả nhà Cùng nhau chia sẽ buồn vui cuộc đời. BÀI THƠ CHIẾC ÁO LEN Tác giả Tịnh Lộc Ôm chiếc áo bằng len đỏ sẫm Lệ lăn dài môi ngậm xót xa Cuối thu mẹ tặng làm quà Mong con ấm áp khi qua xứ người Mùa đông chớm tuyết phơi ngọn cỏ Nắng nhạt màu để gió lạnh tung Xa quê cực khổ muôn trùng Khoác lên áo mẹ chẳng mong ước nhiều Không tin tức bao nhiêu năm lẻ Con trở về bóng mẹ khuất mây Thứ tha kẻ bất hiếu này Vì đi biệt xứ ước thay phận mình Ôm chiếc áo buồn quanh ân hận Nấc nghẹn ngào lạnh quấn con tim Đông về gió bấc nhiều thêm Ôm hoài chiếc áo con tìm mẹ yêu. ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ Tác giả Trương Thị Anh Thầm thì thu đã nhẹ trôi Gió se se lạnh đây rồi đông sang Mây mù che phủ nắng vàng Mặt hồ phẳng lặng ngỡ ngàng thu qua Đông về bàng đỏ sắc hoa Thoảng thơm ngô nướng cho ta nhớ về Đông xưa khi còn ở quê Thương mẹ xuống cấy tái tê cõi lòng Áo tơi che tấm lưng còng Nào đâu lưng kín gió lồng lao xao Đông về nhớ mẹ nôn nao Mưa phùn xuống cấy con nào có quên Bây giờ mẹ đã quy tiên Sáng nay mưa lạnh nhớ miền quê xưa Rét run mẹ vẫn cày bừa Cho con, cho cháu đông xưa no lòng Lớn lên con hiểu đục trong Đông xưa có mẹ ấm nồng tình thân. THƯƠNG MẸ ĐÊM ĐÔNG Tác giả Đặng Minh Mai Đêm đông lạnh con nằm thao thức Thương mẹ nhiều day dứt tim con Sương đêm rơi ướt lối mòn Cánh đồng hoang vắng mẹ con đang nằm Gió đông bắc lạnh căm giá buốt Thổi từng hồi thắt ruột tím gan Xót xa lệ chảy thành hàng Bởi con thương mẹ suối vàng lạnh hơn Con thương mẹ cô đơn, thương lắm! Nấm mồ xanh xanh thắm một màu Nắng mưa sương gió dãi dầu Mùa đông lạnh lẽo kiếm đâu chăn mền Con lặng lẽ nhìn thềm sương rớt Gió vô tình từng đợt vút qua Nghẹn lòng đếm giọt sương sa Đêm đông thương mẹ…khóc oà…mẹ ơi! ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ Thơ Đăng Vinh Trần Nơi con ở hai mùa mưa, nắng, Thương miền quê đêm vắng đông về. Mẹ già, gió lạnh tái tê Nhớ con lớn, bé xa quê, nơi nào ! Nỗi cách trở lòng bao sầu não , Phận làm con sóng bão tình thương. Nơi xa cách trở dặm trường Hướng về quê mẹ lòng thương vô bờ. Trong xa cách luôn mơ thầm ước, Chốn quê nhà mẹ được ấm êm. Đêm đêm gió rét qua thềm Mẹ yên giấc ngủ êm đềm, bớt lo. KÝ ỨC MÙA ĐÔNG Tác giả Diệp Ly Mùa đông ấy mẹ ngồi bên bếp lửa Củ khoai lùi hớn hở mắt trẻ thơ Làn khói bay hòa quyện dưới sương mờ Cha hắng giọng ngâm nga câu lục bát. Mùa đông ấy có mây bay bàng bạc Ánh mắt bà thấp thoáng bóng thời gian Chân trời xa hiu hắt chút nắng vàng Chiều dần xuống miên man vùng ký ức. Mùa đông ấy theo ngày xanh đi mất Dư ảnh còn lẩn khuất những đêm mơ Làn bụi mờ giăng kín lối về xưa Để ngày tháng ngẩn ngơ màu kỷ niệm. Mùa đông ấy trong gió mây ẩn hiện Tim nồng nàn hoài niệm khoãng trời thơ Đông lạnh buồn cây cỏ cũng xơ rơ Tìm quanh quẩn giấc mơ miền cổ tích. Thơ về mùa đông chế Xin trời bớt lạnh Thơ Viết Minh Hôm nay lạnh sáu độ C Trùm chăn cố nhịn… bị mê tè dầm Nước ra xối xả ầm ầm… Chăn, ga, chiếu, đệm ướt thâm mịa rồi. Làm sao lạnh thế hả Trời Khổ thân cho cái thằng tôi lúc này Bây giờ biết lấy gì thay Làm sao hết được mùi này ông ơi Ông thì cũng quá dở hơi Cứ cậy làm Trời… để lạnh thế sao? Hãy cho chút ấm đi nào Dân tình chịu lạnh, lẽ nào không thương? Mọi người mãi nằm trên giường Nhiều ông quá mệt bởi tương nhiệt tình. Xin Trời thương xớt chúng sinh Đừng để giá lạnh… điêu linh cõi trần. Rét quá nó trốn mất Thơ Minh Toàn Rét quá nó trốn mất Tìm mãi chẳng thấy đâu Rờ dẫm một hồi lâu Trốn đâu mà không thấy Gọi điện cho bà vợ Bán hàng ở ngoài chợ Em ơi về mà xem Rét quá nó trốn đâu Anh tìm lâu không thấy Bà vợ lại cười khẩy Cứ để đấy em tìm Dù nó có bị chìm Em cũng tìm bằng được Để cuối buổi tan chợ Em về sẽ tìm cho Ở nhà đừng có lo Không giờ … Đêm sẽ thấy Quả nhiên là như vậy Khi đêm về lúc lâu Bên nhau chao hơi ấm Sóng tình lại trào dâng Long lanh trong ánh mắt Ngọt ngào làn môi thương Vòng tay thêm xiết chặt Vợ thì thầm bên tai Anh ơi em lại thấy Nó về rồi đấy anh Tình vợ chồng thêm xanh Dù mái đầu điểm bạc. Bài thơ viết về cái rét Thơ Chiều Tím Hôm nay miền Bắc rét ghê Tay chân tê lạnh bốn bề gió lay Mũ len, quần tất, áo giầy Trang bị như thể cưỡi mây Thiên Hà ! Lạng Sơn, Yên Bái, Bắc Qua Sa pa tuyết trắng ngỡ là châu Âu Cuối đông đâu phải mùa Ngâu Mưa rơi buốt lạnh, tim sầu héo hon ! Tình anh xa cách mỏi mòn Mình em lạnh lẽo gối buông hững hờ Vẫn luôn nồng ấm lời thơ Để hương tình mãi bến mơ ngập lòng ! Tình em vẫn mãi chờ mong Vòng tay choàng ấm đêm đông mỗi ngày Thủy chung như nắng cùng mây Anh về băng giá tan ngay từng giờ! Rét nữa tôi toi Thơ Lệ Hằng Trời ơi! Ông tạnh mưa đi Ông cho tí nắng không thì…tôi toi Rét gì rét quá đi thôi Rúc trong chăn mãi chẳng rời nổi ra Rét chẳng muốn ra khỏi nhà Chân tay tê cóng, mồm va vào mồm Rét chẳng muốn nấu cả cơm Chăn ba bẩy độ cần cơm làm gì? Rét gì mà rét quá đi Ông mau mau nắng không thì tôi…toi! Tổng hợp thơ mùa đông hay 1. Đông chờ Có những khi trong lòng thấy trống vắng Tự hỏi lòng, có còn nhớ anh không! Nhớ nhung sao cứ trống trải trong lòng Hay bởi vì chờ anh trong vô vọng Trời vào đông gió lùa qua bến mộng Lạnh trong tim, hay lạnh chốn cô phòng Mang dấu yêu gởi vào khoảng hư không Để chờ mong trải dài theo năm tháng Em không muốn đưa anh vào dĩ vãng Vì tình em đã trao hết anh rồi Dù duyên mình có cách trở đôi nơi Nhưng tình em, trao anh rồi anh nhé! Tác giả Khuyết danh 2. Đêm đông Đông về rồi mà anh ở nơi đâu Để cho em ôm nỗi sầu mong nhớ Đêm thao thức suốt canh trường trăn trở Đẫm mặn môi tim nức nở nghẹn ngào Đông đã về chẳng còn nắng hanh hao Đường khuya vắng trăng sao mây che khuất Đợi chờ anh mỗi ngày như thường nhật Đắng cay lòng thực chất anh đã quên Đông về rồi mà chẳng ở kề bên Được anh ôm hôn lên đôi má thắm Đã nguyện ước cùng thêu hoa dệt gấm Đành lòng thôi lệ đẫm mắt nhạt nhòa Đông về rồi cải vẫn trổ đầy hoa Đem giá lạnh buốt da mà đến vội Đừng hờn trách em đây lòng nông nỗi Đôi chúng mình hai lối chẳng trọn duyên! Tác giả Khuyết danh 3. Lạnh Lạnh rồi anh, em nhớ lắm bàn tay Anh ủ ấm cho những ngày đông giá Suốt mùa đông ta bên nhau vội vã Nhưng giận hờn nay tất tả trôi xa Đông về rồi em nhớ quá anh ơi Chân lẻ bước về cuối trời buốt giá Cơn mưa khuya rủ nhau về tất tả Còn lại gì em trống vắng ngày qua Em nhớ mùa đông năm ấy đôi ta Gió vẫn quất liên hồi cây mệt lả Hạnh phúc bên anh giờ chia đôi ngả Lạnh bàn tay buốt giá quá anh à. Tác giả Khuyết danh 4. Nỗi nhớ mùa đông Một thoáng đông về lạnh thấu xương Mình em thao thức suốt canh trường Hỏi ai còn nhớ người trong mộng Hay đã lãng quên mọi ngả đường Tuyết trắng phủ đầy trong bóng tối Mà cõi lòng em vẫn nặng vương Vẫn đợi người xưa hoài chẳng tới Lạnh thấu tim em suốt canh trường. Tác giả Trần Thị Trúc Mai 5. Đông sang Mới tháng mười đông đã đến rồi chăng? Sao cái rét đã về trên phố vắng Mình thương nhau mấy mùa thu thầm lặng Mấy độ heo may nghiêng nắng hắt qua thềm Nay em về nơi phố cũ thân quen Nơi dấu in bàn chân mình hò hẹn Chiều nắng loang trên mặt hồ xao xuyến Chiếc lá nhẹ nhàng rơi xuống tiễn mùa thu Đông về rồi để ai cứ ngẩn ngơ Bông hồng thắm đang chờ người đến hái Chút hương yêu cứ dịu dàng hoang hoải Trong vườn tình nỗi nhớ mãi cuồng si Em cứ níu cho mùa thu mải mê Vì sợ anh chưa kịp về nơi hẹn Mỗi độ trăng tròn nhẩm ngón tay em đếm Mong đến ngày chim én báo xuân sang. Tác giả Hương mrs – le 6. Giấc mơ mùa đông Vài chiếc lá cuối thu còn thổn thức Bấc phong trần rạo rực bước ngang qua Thảo nguyên xanh sương trải thảm hiền hoà Mây ngơ ngẩn ngắm sao sa vừa sáng Vầng trăng khuyết đâu vơi hồn lãng mạn Thi sĩ tìm bầu bạn với Hằng Nga Lạ lùng thay không rượu cũng không trà Sao chếnh choáng hồn ta nghiêng ngã vậy? Em như vị thiên thần ôi lộng lẫy Đến cùng anh khơi dậy những nồng nàn Gieo nụ tình trải khắp đất hồng hoang Vườn yêu trổ rộn ràng muôn hoa ái Thời gian hỡi! Làm ơn ngưng đọng lại Thiên thần ơi! Ta ngây dại mất rồi Đây nụ cười, ánh mắt cả bờ môi Kia nhịp đập bồi hồi lưu luyến mộng Nắng rón rén vào rèm thưa lay động Ta mỉm cười khát vọng hãy còn vương Tình xa ơi! Như thế đủ thiên đường Đông này ấm người thương em có biết? Tác giả Khuyết danh 7. Mùa Đông Anh giấu gì đôi mắt lạnh lùng anh Trời rét mướt gió đông về gọi cửa Hàng cây lạnh cánh tay trần trụi lá Như tình anh không áo lúc đông sang Anh giấu gì vạt nắng sớm đi hoang Chiều nắng tắt mây mờ xa mưa phủ Phố chong đèn ly cà phê lạc lõng Khúc tình buồn đôi mắt lúc nhìn em Anh lặng thầm như sỏi đá bước quen Bàn chân mỏng vết thương mềm còn nóng Nghe trái tim tương tư theo nhịp đập Sợ dại khờ nên em chút cô liêu Anh giấu gì bên men rượu đìu hiu Khói thuốc đắng nên bao lần rũ rượi Hãy mỉm cười cùng mùa đông xuống phố Em đang chờ… nơi ấy một lời yêu! Tác giả Hồ Xuân Thu 8. Giận Mùa Đông Nghĩ đến mùa đông… giận lắm rồi! Để sầu héo hắt cả muôn nơi Bâng khuâng nỗi nhớ giăng đầy ngõ Khắc khoải niềm thương phủ ngập trời Chín đợi mười mong cay khóe mắt Trăm chờ ngàn ước xót bờ môi Đi trong buốt lạnh màu hoa tuyết Chợt thấy tủi hờn phận cút côi. Tác giả Đỗ Mỹ Loan 9. Phố Mùa Đông Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay Có mùa đông vừa qua đây bất chợt Chút hương thu còn bên đời yếu ớt Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao Phố nghiêng mình đón cái lạnh đông trao Trời bảng lảng một màu sương buốt giá Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len Lời tạ từ mùa thu chưa kịp nói Gió heo may cũng ra đi rất vội Đông về rồi gió đông bắc theo sang Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang Có mùa đông đang vội vàng gõ cửa Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi Đông đã về… em có đến bên tôi? Tác giả Toàn Tâm Hòa 10. Mùa Đông Buồn Thế là lại đến mùa đông Lạnh lùng một bóng biết cùng ai đây? Em vui đùa giỡn với mây Lối xưa gió hú có hay tôi buồn Biển khơi sóng vỗ dập dồn Lênh đênh thuyền nhỏ bồn chồn lo âu Chân trời xa tít về đâu? Sao không lên tiếng một câu yên lòng Lúa chiêm xanh ngắt ngoài đồng Thiếu tay em chậm trổ bông mất rồi Khói lam chiều tím lưng đồi Vô tình quên hết nụ cười luyến lưu Đông về giá lạnh đìu hiu Tái tê nhịp bước cô liêu một mình Vắng em chỉ bóng không hình Qua sông bỏ lại chuyện tình dở dang. Xem thêm Thơ mùa hè Thơ về mưa Tác giả Trung Dũng Dáng Đông – Huỳnh Minh Nhật Độ cuối tháng trời như không nắng nữa Kẻ ra đi chẳng biết ước mơ gì!? Em quên mất nụ cười em là nắng Hay vô tình cứ thế đến rồi đi? Chiều lạnh lẽo hoàng hôn buông vào tối Bởi thiếu em mùa vắng những hoa vàng Ta thờ thẫn lang thang sầu ly biệt Bước mệt nhoài tim gánh nặng hành trang Mây vần vũ khuya dài như nỗi nhớ Nửa trăng gầy gom bóng tưới đêm thâu Ai dám bảo mùa đông như sỏi đá? Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu? Chạnh lòng nhớ hồn ai trong khói thuốc Khô tâm tư băng giá phủ trong lòng Đêm rơi vỡ những bước buồn vô tận Gió giật mình, đứng khóc giữa mênh mông… Nỗi nhớ mùa đông – Tùng Trần Đông đã về trên từng con phố nhỏ Lạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lung Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng Nhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻ Giờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..? Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cay Bước một mình trên phố vắng chiều nay Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở Giờ phương nào..em có nhớ anh không..? Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đông Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..?? Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm Để đêm về..lệ ướt đẫm bờ môi Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi Chợt tim anh…bồi hồi bao kỷ niệm Nhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịm Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..?? Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu Để đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ…!! Đông về xa em – Đức Trung Đêm qua gió lạnh tràn về Đơn côi gối chiếc tái tê trong lòng Giờ này em có biết không? Thu tàn sắp hết mùa đông bắt đầu Sao mình cứ mãi xa nhau? Để tim khắc khoải nỗi sầu tâm can Chia ly thương nhớ vô vàn Tình như con sóng nát tan trong lòng” Bao nhiêu mộng ước chờ mong Đừng làm phai nhạt má hồng nghe em? Anh nằm thao thức trong đêm Nhớ bao kỷ niệm êm đềm biết không? Tình yêu như ngọn lửa hồng Sẽ luôn sưởi ấm mùa đông lạnh lùng. Mùa đông về – Lê Hoàng Trời se lạnh gió vờn len lỏi Lòng tái tê nhoi nhói lặng buồn Mưa chiều xối xả …mưa tuôn Đìu hiu quán nhỏ …cõi hồn chênh chao ! Ôm nỗi nhớ.. hai đầu biền biệt Cách dặm trường da diết khôn nguôi Ước gì cơn gió lả lơi Dập dìu đưa lối quyện môi ấm nồng Nhỏ yêu dấu ! Mùa đông lặng lẽ Qua trước thềm quạnh quẽ nhớ nhau Lòng anh một nỗi âu sầu Âm thầm gửi đến nhỏ câu chân tình. Nhỏ yêu hỡi ! mông mênh nỗi nhớ Trái tim hồng một thuở khát khao Giờ đây thấp thỏm thét gào Quặn lòng tha thiết tình trao vẹn thề . Ôi não nuột ! Sơn khê cách trở Ở hai đầu nổi nhớ xót xa Tình duyên nguyện thắm mặn mà Dẫu lòng cách biệt thiết tha chẳng sờn. Phố Mùa Đông – Toàn Tâm Hòa Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt Chút hương thu còn bên đời yếu ớt Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông trao Trời bảng lảng một màu sương buốt giá Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len Lời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nói Gió heo may cũng ra đi rất vội Đông về rồi gió đông bắc theo sang Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang Có mùa Đông đang vội vàng gõ cửa Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi Đông đã về… em có đến bên tôi? Bài thơ TRĂN TRỞ BUỔI ĐÔNG VỀ Thơ Hoàng Minh Tuấn Thu đi đông đến quả là buồn Ngõ phố chiều mưa nặng hạt hơn Lạnh giá heo may trên lối cũ Vắng em giấc ngủ chẳng say nồng Nặng lòng nỗi nhớ ngày xưa đó Trăn trở từng đêm mãi ngóng trông Ngày ấy em đi thu cũng khóc Đông về gọi lại nhớ cùng mong Em ở phương xa hỏi có về Anh chờ anh đợi ở trong quê Thu đi đông lại đâu cần biết Chỉ bóng hình ai mãi khắc ghi Muôn thuở tàn thu đông sẽ tới Ngàn năm thương nhớ sẽ quay về Nay thu đã hết đông trở lại Đừng để tình ta lạnh tái tê Hà Nội, 1/11/2019 Bài thơ NHỮNG NGÀY MÙA ĐÔNG. Mùa đông rồi anh được nghỉ phép không Gió lạnh thổi qua căn phòng giá buốt Trái sấu cuối mùa đêm qua rụng nốt Mưa hồi chiều mái dột chẳng ai che. Gian bếp nhỏ anh sửa những ngày hè Mùa đông về chẳng thể nào bớt lạnh Nhà thiếu anh nên vô cùng hiu quạnh Em cuộn mình đối diện với canh khuya. Đêm mùa này sao kéo dài lê thê Nghe tiếng dế nỉ non khu vườn vắng Ngồi lặng lẽ đếm giọt cà phê đắng Khoảng trống nào mà lại chẳng chông chênh. Nỗi nhớ nào sâu như những ngày đông? Bài thơ Em có phải đông đã về EM CÓ PHẢI ĐÔNG ĐÃ VỀ Thơ Trịnh Thanh Hằng Em có phải đông đã về gõ cửa Thu đi rồi chẳng còn nữa heo may Cúc họa mi đang hé nụ từng ngày Dịu dàng nép gió mùa Đông Bắc đến Em có phải đông đã về hoà quyện Mưa nhẹ nhàng vương mái tóc bay bay Phố xưa nâng gót nhỏ ngọc ngà này Cả trời đất cũng dường như lắng đọng Em có phải đông đã về vang vọng Khắp phố phường văng vẳng tiếng hàng rong Nụ cười tươi bên đôi má ửng hồng Ai ngô nướng cùng nồi khoai nóng hổi Em có phải đông đã về ngang lối Đầy ngọt ngào sưởi ấm cõi lòng ai Đem yêu thương thiêu đốt tiếng thở dài Đàn buông phím ru nồng say luyến ái Em có phải đông đến từ xa ngái Và nhẹ nhàng ngân khúc hát tình ca Mọi giấc mơ rồi cũng hoá nhạt nhòa Đông rót mật mùa yêu thương hạnh phúc Em có phải đông đã về đúng lúc Ủ ấm lòng khỏi băng giá lẻ loi Mọi khổ đau sân hận chốn biển đời Đều tan chảy khi mùa đông chạm ngõ Bài thơ PHỐ MÙA ĐÔNG PHỐ MÙA ĐÔNG Thơ Hoàng Chẩm Mùa đông về ngang phố Dịu dàng tóc em bay Nhịp chiều buông tiếng thở Tương tư mềm ngón tay Đếm bao ngày qua phố Tóc gió buồn như mưa Giọt đông âm thầm vỡ Xô đời nhau cho vừa Phố vẫn nồng nàn phố Em vẫn nồng hương mơ Nghe chiều rơi nhung nhớ Buông lòng theo dòng thơ Chân bước về cuối phố Ngoái nhìn lại mùa hoa Tàn đêm hồn bỡ ngỡ Niệm khúc giữa nhạt nhòa. Bài thơ HOÀI NIỆM MÙA ĐÔNG Hồ Viết Bình Có những chiều ta nhặt nắng vàng hanh Gói thật kỹ để dành khi gió bấc Có những đêm tìm về miền ký ức Thấy lòng mình rạo rực nhớ mùa Đông. Nhớ những hôm ngồi bên bếp lửa hồng Hai trái tim đang hoà cùng nhịp đập Ta vẫn nghe cõi lòng ai thổn thức Như đợi chờ, như hối thúc tình ai. Nhớ buổi đến trường gặp nắng ban mai Ta lại cùng ai ra sân sưởi ấm Tuổi học trò tình thân luôn trong trắng Chỉ nhìn nhau đâu dám nắm tay ai. Nhớ những chiều đông đốt rạ nướng khoai Một củ bẻ đôi chia ai một nửa Tiếng cười vang, má hồng như ngọn lửa Ôi hồn nhiên một thuở tuổi học trò. Nhớ buổi qua sông gọi mãi con đò Hai chúng ta co ro bên bãi mía Phà hơi ấm cho nhau sao thơm thế Chuyến đò khuya che chở mối tình đầu. Bài thơ GỬI NGƯỜI HƠI ẤM MÙA ĐÔNG. GỬI NGƯỜI HƠI ẤM MÙA ĐÔNG. Thơ Giọt Mưa Thu Đông đã về nơi ấy lạnh không anh. Liệu có phải chút bâng khuâng gợi nhớ. Nên cơn gió cũng quặn niềm trăn trở. Dáng chiều nghiêng nghiêng đổ cuối chân trời. Đông đã về giăng lối nhỏ chơi vơi. Hạt sương sớm đằm mình trên thảm cỏ. Anh có nghe lời thì thầm của gió. Thấy thật gần tiếng trao gửi yêu thương. Tiếng dương cầm loạn nhịp cứ vấn vương. Bông cúc nở tỏa mùi hương ngào ngạt. Tia nắng nhạt chưa kịp vàng đã tắt. Tháng Mười Hai xao xác tiếng đông về. Chạm ngõ hồn đưa ta đến vườn yêu. Hàng liễu rủ se se cơn gió lạnh. Cỏ níu chân nồng nàn hương đặc quánh. Muốn gửi người … Hơi ấm của mùa đông..!!! Bài thơ CÓ MỘT MÙA ĐÔNG NHƯ THẾ Thơ Đan Thanh Mùa đông này em không có anh Nên cái rét cũng ngập ngừng chưa ghé Đông thương em một mình cô lẻ Buông nắng nhạt vàng ủ ấm cả không gian Mùa đông này em không có anh Hoa sữa vấn vương giờ này còn níu lại Chỉ thoảng thôi đưa một mùi xa ngái Hoa sợ nồng nàn em sẽ nhớ anh hơn Mùa đông này không có anh ở bên Sáng mai sớm sương giăng đầy lối ngõ Ướt đẫm lá khô thấm mềm gạch đỏ Sương chùng chình chia nỗi nhớ cùng em Mùa đông này đêm dường như dài thêm Bởi thao thức thời gian trôi chậm lại Buộc nỗi nhớ vào đêm huyền hoang hoải Nỗi niềm dài cứ đan trải mênh mang Mùa đông này em không có anh Lời nhắc nhớ găm vào tim sâu thẳm Sự thực đấy sao lòng chưa tin hẳn Bởi vẫn mơ hồ một ngày mới bên anh! 27/11/2018 Bài thơ Một ngày đầu đông MỘT NGÀY ĐẦU ĐÔNG Dũng Bụi Trần Mùa lá rụng rớt xuống đời khe khẽ Ta nằm yên nghe tiếng gió kinh cầu Thời gian cháy khiến hoàng hôn bỏng rát Khát cuối ngày tia nắng bỗng ngủ say Hoa cúc mỏng ngập ngừng lời thú tội Sương trắng bay mộng tưởng hóa mâytrời Vạt cỏ úa cũng rầm rì sám hối Chỉ trái bàng còn lăn lóc rong chơi. Chao đảo ngỡ ngả nghiêng từng góc phố Biết tìm đâu giữa quên nhớ kiệt cùng Dòng sông chảy ru thuyền trôi xuôi ngược Đều ngoái đầu nhìn bến cũ thầm mong. Thoang thoảng lạ mùi hương tình thân thuộc Bởi thói quen hay lòng đã đổi thay Giọt mật sánh liếm môi người tham vọng Mặc buồn vui trong khóe mắt vơi đầy. Đành bỏ lại sau lưng màu hạnh phúc Sải bước đi về phía trước xa xăm Vì Ta hiểu nụ hồng người đang nở Cố chạm vào sẽ rớm máu gai đâm. DBT. Bài thơ CHẠM ĐÔNG Tác Giả Đào Mạnh Thạnh Thu đã tàn… thời tiết đã vào đông Đâu còn nữa ánh hồng khi tắt nắng Ta bất chợt thấy lòng bao trống vắng Phía trời xa sương trắng phủ non ngàn Thu ngày nào còn đó những chứa chan Giờ đông đã… lá vàng thêm xơ xác Dẫu là biết tình kia như nốt nhạc Lúc vọng vang lúc lạc đứt dây chùng Bước lặng thầm trên phố thị chiều đông Nghe ồn ã mà lòng sao hoang vắng Hàng cây cũng xác xơ cành tĩnh lặng Phố mặc trầm khi vắng bước chân quen Ta bước đi trên phố đã lên đèn Chân rệu rã đan xen cùng xác lá Thu tàn tã đông về cô đơn quá Giữa muôn người mà giá buốt bơ vơ Thu đi rồi hàng cây đứng xác xơ Giọt sương đọng ngẩn ngơ nhìn lá rũ Trong hoang lạnh nhớ về mùa thu cũ Rồi đông qua có nụ biếc xuân về… Hải Phòng 25 -10-2019 Bài thơ MÙA ĐÔNG THƯƠNG NHỚ Thơ Nghi Lâm Tháng mười về mùa đông sắp đến Nơi Thiên đường em có lạnh không? Thiếu hơi ấm của chiếc chăn bông Trên ấy hẳn, chỉ mây và gió! Cánh bằng lăng ép khô còn đó Từng theo anh biết mấy năm dài Với thời gian tuy đã tàn phai Nhưng kỷ niệm vẫn hằn trong đấy! Đã cuối thu nên càng mơ thấy Em trở về, dáng nhỏ thương yêu Áo tím xinh tôn nét mỹ miều Bên anh âu yếm trong say đắm. Nhớ ngày trước em hồng má thắm Khi hẹn hò nhau ở bến sông Tiết trời cũng chớm bước vào đông Anh yêu quá, cô nàng Hoa Tím … Tháng mười về tim anh chết lịm Vì người xưa đâu nữa mà mơ Cõi vĩnh hằng Hoa Tím bơ vơ Mong Chúa nhân từ thương em với! Để cho nàng trở về hạ giới Cùng người yêu .. đốt lửa đêm đông! Bài thơ ĐÔNG ĐÃ VỀ Đình Khải Vừa đi qua những ngày mưa tầm tã Với biết bao hệ lụy khôn lường Chưa kịp bình tâm trở lại với đời thường Đông đã đến đem theo cơn gió rét Thương em gái trên đường khép nép Có lẽ chưa quen thời tiết đã chuyển mùa Áo ấm quên mang mà gió rét cứ đẩy đưa Em gắng sức chạy xe trên đường phố Thương những bà mẹ tảo tần ngoài ngõ nhỏ Với gánh hàng rong sáng sớm đã chào mời Thương những người chị ở làng quê xa xôi Tất bật với ruộng đồng chẳng nề hà giá lạnh Và còn nữa, những mảnh đời bất hạnh Cơm chẳng đủ no, áo ấm chẳng đủ che Mà mới đầu mùa cơn gió đông về Cái lạnh mùa Đông còn trực chờ phía trước Chỉ mong sao đồng bào cả nước Cuộc sống khá dần lên, nghèo khổ sẽ di qua Ước mong sao tất cả mọi nhà Cơm áo đủ đầy đón mùa Đông đã đến. Bài thơ ĐÔNG VỀ ĐÔNG VỀ Thơ Hoàng Minh Tuấn Đông về thương nhớ đầy vơi, Đông về đem đến cả trời nhớ nhung! Đông về lạnh giá se lòng, Đông về lất phất mưa giăng lối về! Đông về gió bấc tái tê, Đông về mây phủ mờ che kín trời! Đông về nhớ lắm em ơi, Đông về ngày cũ tiễn người đi xa! Đông về nỗi nhớ diết da, Đông về mong lại gặp ta với mình! Đông về em vẫn cứ xinh Đông về nhớ lắm bóng hình thân quen! Đông về tình thắm dịu êm, Đông về tình ủ lên men thắm nồng, Đông về khao khát ngóng trông, Đông về tình cứ say nồng đê mê! Đông về em nhớ theo về, Đông về hạnh phúc tràn trề hai ta, Đông về thắp lại tình xưa, Đông về anh đợi đón đưa em về! Bài thơ ĐÔNG ĐẾN Phạm Tân Dân Ai mang đông đến sớm nay Cho vương hạt nhớ còn say sắc vàng Bát cơm dẻo nhớ khoai lang Lại hờn con mắt nhớ trăng thu rằm Đời người một thoáng tháng năm Đói no thiếu đủ có tằm nhớ tơ Đường dài xuôi ngược mận mơ Còn mang nhung nhớ gởi thơ tìm vần Trẻ trung cái tuổi trăng ngần Đầu thôn đứng đợi ái ân chuyện tình Duyên chưa bén trọn bóng hình Một đời nặng nghiệp chiến binh vai mình Mặc cây trúc đứng đầu đình Xuân thu hạ kết lung linh lam trà Lá vàng quấn liệng mây già Mùa đông lai đáo mận mà đầy vơi. Bài thơ ĐÔNG VIỄN XỨ Tony Bui Tuyết phủ dầy thêm trắng ngõ nhà Thiên đường viễn xứ chỉ mình ta Chân trần buốt lạnh lê từng bước Gót nhỏ đau hoài sải bóng qua Gánh nặng trong lòng mang nghĩa mẹ Bao ngày để dạ nhớ tình cha Chiều nơi đất khách buồn cô quạnh Ướt đẫm mi cay lệ chảy nhòa Warszawa 04/01/2019 Bài thơ ĐÊM ĐÔNG Thơ Nguyễn Hường Rét lạnh giấc ngủ ấm nồng Chăn len gối đệm ánh hồng tình quân Quên bao vất vả gian truân Ngân nga điệu nhạc mưa tuôn mặc trời Ngoài hiên sương đọng giọt rơi Gió bấc nhẹ thổi chơi vơi côn trùng Thượng tuần đêm tối mịt mùng Ngọt êm thiếp ngủ lạ lùng chiêm bao Mơ nào những ước cùng ao Cuộc đời đẹp mãi trăng sao sáng ngời Bài ca nốt nhạc muôn lời Đi cùng năm tháng à ơi nụ cười Điểm tô đất nước đẹp tươi Bay trên đồng nội muôn người hò reo Thẫn thờ nghiêng đứng trông theo Du dương trằm bổng lưng đèo núi sông Tình quê dào dạt mênh mông Chân tình cởi mở hương đồng ngất say Bài thơ XA THU Trần Nguyên Soái Dùng giằng thu ới gọi đông Gợi trong nhau mối tình nồng năm nao Đương thời thi vị thanh cao Chia xa trong nỗi cồn cào nhớ nhung Nghẹn ngào lòng những mông lung Gửi vào nỗi nhớ một vùng trời thu Bài thơ ĐÂU SỢ MÙA ĐÔNG Thơ Hương Mrs -le Cuối thu rồi ta càng thấy nhớ nhau Chiều đang rơi , nắng vẫn màu kỉ niệm Phút bên nhau bình minh trên phố biển Tưởng xa rồi vẫn xao xuyến rưng rưng Thu qua rồi câu thơ cũ còn không? Em gói lại để vào đông sưởi ấm Gió bấc về trên đôi tay lạnh cóng Vẫn ấm lòng khi ta ngóng đợi trông Có nhau rồi ta đâu sợ bão giông Bởi tim yêu luôn cháy bùng ngọn lửa Hãy đến bên em cho gần thêm chút nữa Để ngọt ngào trong thương nhớ mênh mông Có nhau rồi ta đâu sợ mùa đông Em gửi anh tấm chăn nồng đấy nhé Nửa đắp cho anh nơi xa miền quê mẹ Nửa đắp cho mình ở phía không anh.. HCM city 14-10-2019 Bài thơ KHÚC TÔI ƠI CHIỀU ĐÔNG Hoàng Chẩm Chiều đông cúi mặt ngậm ngùi Lắng nghe biệt khúc chôn vùi dấu thương Nửa chừng xuân khuất mù sương Lạ quen hình bóng lạ thường tôi ơi! Chiều đông nỗi nhớ buông rơi Lạc nhau một khúc ngút trời xanh xa Muộn màng còn lại mùa hoa Ngày nghiêng tóc gió nhạt nhòa giấc mơ. Chiều đông nhặt hết đường tơ Vẽ lòng hao khuyết giữa.. bờ sông quê. Em về trải rộng cơn mê Chút cay chút mặn bộn bề lòng nhau Chiều đông ngó trước ngó sau Lỡ em một bước nỗi đau nghìn trùng Bây giờ Em một mênh mông Ta về vuốt mặt Một hồng phai xưa. Bài thơ ĐÔNG RỒI ĐÓ ANH! Hạ Như Trần Đã Đông rồi anh thôi giận nhé anh! Ta nối lại, sợi tơ mành sắp đứt Em sợ lắm, đêm Đông dài… thao thức Trằn trọc không anh… cơn bấc ùa về Cả đời anh là bao giấc em mơ Là nhung nhớ, là hoá khờ….lưu luyến Là mãi mãi, không bao giờ tan biến Đông về rồi, anh hiện diện nhé anh! Mình uống chung dòng nước mát ngọt lành Cùng sởi ấm suốt thâu canh giá buốt Mình lặng lẽ không cần lời trau chuốt Đếm nhịp tim, rồi chìm loãng… thinh không Có anh rồi hạnh phúc cả mùa Đông. Mùa đông đến rồi đi và để lại biết bao nhiêu cảm xúc. Mùa đông khiến người ta bỗng chốc càng thấm thía sự cô đơn, lẻ loi nhưng cũng khiến những người đang yêu trở nên ấm áp, tình cảm hơn. Hy vọng với những bài thơ mùa đông hay bên trên sẽ giúp chia sẻ cùng bạn! Xem thêm Thơ thả thính Thơ tán gái Thơ tục
Mỗi khi đông chớm về theo từng cơn gió lạnh, giai điệu quen thuộc từ ca khúc “Nỗi nhớ mùa đông” của nhạc sĩ Phú Quang lại vang lên đâu đó. Bài hát được coi như "bảo chứng" cho mùa đông, từ lâu đi vào tâm trí của nhiều người, đặc biệt những người con xứ Bắc. Nhạc sĩ Phú Quang chia sẻ ông bắt gặp bài thơ Không đề gửi mùa đông của Thảo Phương trong tập thơ được nữ thi sĩ tặng. Vì yêu thích những câu thơ, ông đã viết thêm ca từ tạo nên ca khúc hoàn thiện - Nỗi nhớ mùa đông. Bài hát ra đời khi Phú Quang đang ở Sài Gòn, lòng da diết nhớ quê hương, Hà Nội, nhớ người thân, bạn bè, nhớ về mùa đông xứ Bắc. Nỗi nhớ mùa đông kết hợp hoàn hảo lời thơ của Thảo Phương và ca từ, giai điệu của Phú Quang. Được khơi gợi cảm hứng từ những câu thơ “Dường như ai đi ngang cửa/ Hay là ngọn gió mải chơi?”, Phú Quang cho ra đời những câu hát tha thiết, đắm say “Dường như ai đi ngang cửa /Gió mùa đông bắc se lòng/ Chút lá thu vàng đã rụng/ Chiều nay cũng bỏ ta đi”. Hay từ những câu thơ ngắn gọn “Làm sao về được mùa đông? Chiều thu - cây cầu... Đã gãy … Vờ như mùa đông đang về” Nhạc sĩ viết thành lời hát dài hơn, đầy đủ hơn “Làm sao về được mùa đông/ Mùa thu cây cầu đã gãy/ Thôi đành ru lòng mình vậy/ Vờ như mùa đông đã về”. Ca khúc của Phú Quang viết về nỗi nhớ mùa đông Hà Nội. Ca khúc của Phú Quang dẫn dụ người nghe về một miền quá vãng, trộn lẫn hư thực, ảo mộng. Tất cả như trước mặt, hiển hiện kề bên mà hoá ra xa xăm chẳng thể chạm tới. Bởi mọi thứ chỉ là kết quả của nhớ nhung từ nỗi cô đơn sinh ra. Một bóng dáng “ai đi ngang cửa” vô tình gợi nhắc ký ức. Nhưng đó cũng chỉ là “ảo giác”, “hư ảnh” bởi gói tròn trong hai chữ “dường như” đầy mơ hồ. “Gió mùa đông bắc se lòng” tưởng rằng thật, là ngay lúc này nhưng cũng chỉ là nhớ thương, tưởng tượng về một thời gian đã qua, một mùa giá buốt trong quá khứ. Nhân vật trữ tình dường như trôi giữa đôi bờ thực - ảo. Riêng nỗi cô độc bủa vây lại rất thật. Tất cả lần lượt “bỏ ta đi”, để lại sự trống vắng, hoang hoải xâm chiếm. Từ “chút lá thu vàng đã rụng” đến “cánh buồm xưa ấy” đều chuyển động theo hướng lìa xa. Sự vật không đứng yên mà luân chuyển, tuần hoàn theo quy luật của tự nhiên. Chỉ có lòng người đứng lại cồn cào nhung nhớ. Người nhạc sĩ lắng nghe từng xao động khẽ khàng của đời sống, “nằm nghe xôn xao tiếng đời”, bằng thấu cảm tinh tế. Nhưng càng chạm vào từng nốt đời thì càng gợi nhắc một dáng hình, một hoài ức xa vời vợi. Nỗi đau vang ngân nhẹ nhàng mà xa xót. "Làm sao về được mùa đông Dòng sông đôi bờ cát trắng Làm sao về được mùa đông Để nghe chuông chiều xa vắng Thôi đành ru lòng mình vậy Vờ như mùa đông đã về Làm sao về được mùa đông Mùa thu cây cầu đã gãy Thôi đành ru lòng mình vậy Vờ như mùa đông đã về" “Làm sao về được mùa đông” - câu hát được điệp lại hai lần tha thiết, vang vọng. Một lời hỏi không có lời đáp trả, một mong ước da diết, lặng lẽ rơi vào thinh không. Quá khứ tựa một cuốn phim quay chậm từ từ hiện ra rồi tan loãng và biến mất. Quá khứ - hiện tại đã cách xa, đứt gãy trên quãng đường dài nhọc nhoài “mùa thu cây cầu đã gãy”. Làm sao để nối lại? Làm sao để xoa dịu những vỡ tan? Sau hoài niệm là nỗi xót xa, bâng khuâng chùng xuống nơi khoảng cuối câu hát “Thôi đành ru lòng mình vậy/ Vờ như mùa đông đã về”. Câu hát là sự tự ủi an, vỗ về tâm hồn. Thực tại càng hoang vắng, lạnh lùng thì người ta càng quắt quay tìm về ký ức. Người ta muốn bám víu vào chút kỷ niệm mơ hồ mà bước tiếp, mà dỗ dành mình sống trong những êm đềm. Nhạc sĩ Phú Quang đã dồn vào từng câu hát nỗi nhớ đến tận cùng ảnh hình Hà Nội, với từng khoảng tường vàng phố cổ, những thân bàng hắt hiu lá đỏ sang mùa, với sương khói xa xăm hư ảnh… Không chỉ người đi xa hoài luyến mà từng câu hát chạm vào tâm tình của cả những người đang ở giữa lòng Hà Nội, cảm nhận rõ ràng giá rét để nhớ nhung về bao mùa đông xưa, để nâng niu, thêm yêu hơn mùa đông Hà Nội. Bài hát được rất nhiều ca sĩ thể hiện với cung bậc cảm xúc, chất giọng riêng. Nhạc sĩ Phú Quang tâm sự rằng mỗi ca sĩ thể hiện ca khúc có một cái hay và chất riêng khó so sánh. Ca sĩ Quang Lý hát dung dị, chân thành. Thu Phương hát Nỗi nhớ mùa đông những ngày ở trên đất Mỹ với tất cả cồn cào, tha thiết, thương nhớ quê hương cũng khiến cho nhạc sĩ rất xúc động. Hay giọng ca cố nghệ sĩ Lê Dung để lại cho ông nhiều ấn tượng đậm sâu. Với nhiều người, Nỗi nhớ mùa đông lại gắn liền tiếng hát da diết, tình cảm, đầy khắc khoải của Ngọc Anh. Giọng hát của nữ ca sĩ góp phần đưa bài hát chạm đến tận sâu cảm xúc của người nghe. Ngoài kia, mùa đông đang chầm chậm bao trùm. Ở một quán cà phê nào đó, sẽ có những con người đang thả mình trong từng dòng ca khúc “Dường như ai đi ngang cửa/ Gió mùa đông bắc se lòng…”, trầm ngâm đón gió về. * Nghe Thu Phương hát "Nỗi nhớ mùa đông" >>> Xem thêm Những nhạc phẩm bất hủ về mùa thu Những giai điệu đẹp về tháng 6 Bùi Hồi
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG Thơ Tùng Trần Đông lại về trên từng con phố nhỏ Lạnh vai gầy anh chợt ngó mong lung Mùa đông xưa ta sánh bước nhau cùng Bao đông rồi anh lạnh lùng đơn lẻ Giờ nơi đâu hỡi người yêu nhỏ bé Nhớ em nhiều khoé mắt lệ anh cay Bước một mình trên phố vắng chiều nay Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ Lạc mất nhau khiến lòng anh bỡ ngỡ Giờ phương nào..em có nhớ anh không Có nhớ về những kỉ niệm mùa đông Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm Đêm đựơm buồn lệ ước đẫm bờ môi Đông lại sang nhưng phố vắng em rồi Nhói tim đau..bồi hồi bao kỉ niệm Nhớ đến em mà nghe hồn tắt lịm Mất nhau rồi biết tìm kiếm nơi đâu Ôm đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu Để đông về anh đơn sầu cô lẻ 01/11/2016
bài thơ nỗi nhớ mùa đông